Cảm giác kia lại đến, lần này vì cách rất gần nên dao động huyền khí trong cơ thể Vu Nhai càng rõ ràng hơn. Vu Nhai lập tức vận đệ ngũ trọng Thần Huyền Khí Điển, hắn lấy Thần Huyền Khí Điển ra, vẫn là lấy chủ huyễn ảnh làm trung tâm, huyễn ảnh mập mờ. Vu Nhai đột nhiên thấy rõ bên trong có thêm một thứ.
Một hơi thở to lớn, nếu kêu Vu Nhai bình luận thì đây là khí chất lòng lo thiên hạ.
Lòng lo thiên hạ?
Vu Nhai nghĩ đến đây thầm lắc đầu. Có lẽ đây là một cách đột phá nhưng không thích hợp với Vu Nhai.
Lo thiên hạ cái đầu!
Nhưng Vu Nhai không biết làm sao để đến đỉnh Huyền Khí Thần Điển, hắn thấy khó hiểu.
Đặc biệt là Vu Nhai từng nhờ cảm giác này đạt đến đệ nhị cảnh giới hoàng binh sư.
Trước kia Thần Huyền Khí Điển thường sẽ hoàn toàn diễn biến huyễn ảnh khi đạt đến cực hạn, ví dụ linh Ý Thiên Hàng khi dó diễn biến tơ huyền khí giúp Vu Nhai có mục tiêu, nhưng bây giờ thì không. Vu Nhai nhìn huyễn ảnh mờ ảo, rối rắm.
- Cha nó, Độc Cô Nhai huynh đệ, ngươi đang làm gì? Nhìn xem ngươi, ngươi thật là . . . Ngươi kêu đại ca nói sao đây?
Đang lúc Vu Nhai rối rắm thì nghe Trầm Lâm Trúc bên cạnh khoa trương kêu lên. Vu Nhai ngơ ngác ngẩng đầu, từ khi nào trong Ngự Hương viên đầy rẫy người, dường như dạ hội sắp bắt đầu.
Bộ dạng Vu Nhai mờ mịt làm người lúc trước hơi nghi ngờ hắn hoàn toàn yên lòng. Cái tên này đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619566/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.