Đương nhiên, Độc Cô Tề là người ra tay cuối cùng. Trước khi ra tay, hắn không quên nhìn chằm chằm vào Vu Nhai, sự âm độc lóe lên trong mắt sau đó lập tức biến mất.
- Nhân loại, hóa ra ngươi chỉ có thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn mà thôi.
Dị Ma Nhân nói với giọng khô khốc.
- Ở ngay trước mặt ngươi, Hoàng Binh Sư ngũ đoạn cũng có thể giết chết người của ngươi, thậm chí giết cả ngươi. Đừng quên ta đã nói, từ trước đến nay nhân loại thích sáng tạo kỳ tích.
Vu Nhai nhẹ giọng trả lời, lại làm cho đám người Độc Cô Cửu Lan có cảm giác giống như được ma pháp cường lực gia cường. Bọn họ cũng không biết tại sao lại như vậy. Hình như từng cử chỉ, lời nói của người này đều có thể ảnh hưởng tới sức chiến đấu của bọn họ.
Đây dường như chính là sự cuốn hút mà Đồng Cô đã nói...
- Ám ảnh chặn giết, Minh ám đan xen!
Vu Nhai hoàn toàn buông tay buông chân, phát huy ám ảnh chặn giết vô cùng nhuần nhuyễn. Không ngờ hắn thật sự lấy thực lực Hoàng Binh Sư ngũ đoạn chặn công kích của chuẩn tướng Dị Ma Nhân.
Nhìn biểu hiện của Vu Nhai, người khác càng đánh lại càng hăng. Chỉ có điều kỳ tích dù sao cũng là số ít.
Mặc dù Độc Cô Cửu Lan đã dùng thuốc trị thương, nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi. Trước đó nàng tiêu hao quá lớn. Bên phía Dị Ma Nhân lại vẫn duy trì sức chiến đấu.
Vì các hài tử, nàng có thể đánh ra lực lượng cường đại. Nhưng muốn chuyển bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619395/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.