Từ phía xa, Độc Cô Cửu Dã đứng ở trên người Long Báo, nhón chân lên nhưng vẫn không nhìn thấy được chuyện gì đang xảy ra trong bóng tối. Thật kỳ quái, tại sao lại đột nhiên yên tĩnh như vậy?
Nếu không phải Long Báo nể mặt Vu Nhai, thật sự muốn hất gia hỏa này từ trên lưng nó xuống đất.
- Nhân loại, ngươi sao có thể làm được?
Cuối cùng, chuẩn tướng Dị Ma Nhân đã nói chuyện. Hắn nhìn đã ba thủ hạ đã tắt thở, toàn thân run rẩy.
Đây cũng chính là điều đám người Độc Cô Cửu Lan muốn hỏi. Đám người Độc Cô Cửu Lan cũng có thể nói là thiên kim kiều nữ. Trên phương diện cảnh giới không thể kém hơn so với Vu Nhai là mấy, thậm chí còn mạnh hơn. Phải biết rằng, người dám lẻn vào lãnh địa Dị Ma Nhân cứu người, thực lực quá yếu thì có tác dụng cái giắm?
Như mấy người trước mắt này, ra bên ngoài Độc Cô gia chí ít cũng là áo bào tím.
Đương nhiên, nếu Độc Cô Cửu Lan và Độc Cô Cửu Dã dám sử dụng một chữ Cửu, chứng minh bản thân bọn họ là huyết mạch nòng cốt của Độc Cô gia. Nếu như ở bên ngoài, vừa sinh ra đã là ngân bào. Thiên tài như vậy lại có thể phải sống cả đời như thế, thật sự quá đáng buồn.
Chỉ có điều, Độc Cô gia cũng không thiếu thiên tài.
- Nếu biết chúng ta là nhân loại, cũng phải biết rằng chúng ta thích sáng tạo kỳ tích nhất!
Vu Nhai mỉm cười. Thật ra điều này cũng không tính là kỳ tích gì. Chí ít đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619394/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.