Hắn lại không chờ được lâu như vậy. Điều hắn muốn chỉ là kiến thức phù văn căn bản của lão đầu Mê Thành. Không, thật ra cái này vẫn đứng thứ hai. Hắn tin tưởng chỉ cần đi ra ngoài, Thủy Tinh khẳng định có thể tìm được.
Điều Vu Nhai muốn nhất chính là, làm sao đánh ra thủ ấn tăng cường Huyền Binh Điển.
Đúng vậy, hắn muốn làm chính là mượn tay của lão đầu Mê Thành, nghiên cứu một chút phù văn của Huyền Binh Điển, nắm giữ được phù văn mạnh nhất trong Huyền Binh Điển, mới có cơ hội trong thời gian nhanh nhất bắt lấy Cổ Đế Long Linh.
- Ta thật sự không muốn bái sư. Ta thật sự chỉ cảm thấy hứng thú mà thôi. Nếu như ngài thật sự không tìm được truyền nhân, muốn ta kế thừa, vậy trước hết phải thông qua khảo nghiệm của ta mới được.
Vu Nhai nhẹ nhàng quay đầu lại, trợn trừng mắt nói.
- Cái gì, ngươi nói cái gì? Ngươi thử thách ta sao?
Lão đầu Mê Thành mở to hai mắt nhìn hắn. Làm gì có chuyện đồ đệ thử thách sư phụ chứ?
- Đúng vậy. Ta nắm giữ vài phù văn, cũng mấy phù văn duy nhất. Đúng như lão đã nói rất không có hệ thống. Nhưng thứ không có hệ thống này, ta đều nắm giữ. Nếu như ngươi cũng không hiểu, vậy dựa vào cái gì mà đòi làm sư phụ ta?
Vu Nhai nói thật nhanh.
Khóe miệng lão đầu Mê Thành giật giật vài cái. Có vẻ như lão phải tiếp nhận thử thách này. Quả nhiên tiểu tử này nắm giữ phù văn thần bí. Dựa vào trực giác của lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619381/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.