Lều vải lớn nhất kia chính là của giáo quan, Vu Nhai không chút do dự xông về hướng đó. Cùng lúc đó, một khí thế cường đại đánh ra, khiến Vu Nhai cũng bị dọa giật mình.
- Các ngươi làm gì vậy? Tất cả đều bò trở lại cho ta!
Kỵ sĩ giáo quan quát:
- Tiếp tục đứng nghiêm. Đến sáng sớm ngày mai không ai được cơm ăn!
- Họ Vu kia, ngươi có bản lĩnh thì ra đây. Đứng ở phía sau giáo quan thì tính là nam nhân cái gì!
- Vu Nhai, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- A, ta còn chưa tắm. Họ Vu kia, ngươi là tên hỗn đản.
Không quan tâm bên ngoài mắng thế nào, Vu Nhai đã trở lại trong lều.
Lều vải rất tốt, mỗi người đều có một cái, cũng không phải là mấy người cùng ở trong một lều. Binh sĩ mỗi người đều phải tu luyện. Nếu như nhét chung một chỗ, có thể sẽ ảnh hưởng lẫn nhau.
Vu Tiểu Dạ cũng không ở cùng Vu Nhai mà trở lại ngủ tiếp. Mỗi người đều có lều vải của mình. Nếu ở chung với biểu ca một chỗ, như vậy thật quá kỳ cục. Vu Nhai còn lại một mình. Sau khi chạy nhiều vòng như vậy, hắn cũng không cảm thấy mệt mỏi. Trái lại bởi vì vừa đột phá, hắn cảm thấy rất hưng phấn, có chút ngủ không được. Không có việc gì làm, suy nghĩ một chút, hắn lại lấy nhẫn không gian ra.
Chiếc nhẫn không gian của Dạ Tình có hơi nhỏ. Bên trong gần như đã chứa đầy ma tinh hắc ám. Về phần da lông của ma thú hắc ám cũng chỉ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619186/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.