Vu Nhai không giải thích, cũng không nói gì thêm:
Các ngươi bắt mẫu thân ta tới, vì sao ta không thể tới cứu. Đối với những gia tộc này mà nói, nhiều đạo lý hơn nữa cũng vô dùng, dùng nắm đấm mới là đạo lý tốt nhất!
Vu Nhai kéo Vu Thiên Tuyết bay ngược lại, kiếm chỉ về phía Lạc Đằng nói:
- Tránh ra, nếu không hắn sẽ chết!
Hai cao thủ xông tới trong nháy mắt liền dừng lại, nhìn về phía nhị thúc của Lạc Đằng.
Nhị thúc của Lạc Đằng híp mắt lại, nói:
-Buông hắn ra, cho các ngươi toàn thây!
Vu Nhai không nói gì, trực tiếp kéo Lạc Đằng tới, kiếm gác ở trên cổ hắn, tay kéo Vu Thiên Tuyết bước nhanh đi tới, trực tiếp đi tới trước mặt tên Nhị thúc kia. Phong Doanh nói cho hắn biết, thực lực của tên Nhị thúc này mạnh hơn rất nhiều so với tên tam thúc Lạc Cực trước đó. Chí ít cũng phải là Hoàng Binh Sư ngũ đoạn. Cho dù trong tay cầm Thất Tinh Thần Kích cũng không nắm chắc phần thắng. Huống hồ Lạc gia không chỉ có một cao thủ là hắn.
- Tránh ra, ngươi có thể thử xem kích của ngươi nhanh, hay là kiếm ta nhanh!
Vu Nhai vừa nói vừa tiếp tục đi tới.
Tên Nhị thúc kia tiếp tục híp mắt, không có ý nhường đường, nhẹ nhàng nói:
- Ta quả thực muốn thử xem trong chúng ta ai nhanh hơn!
Nói xong, một đạo kích quan bắn ra. Vu Nhai giơ kích. Một tiếng động vang lên, đồng thời kèm theo một tiếng hét thảm. Vu Nhai không có chuyện gì, nhưng một tay Lạc Đằng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619135/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.