Vừa rồi, hắn đã chụp cái mũ lớn lên đầu Vu Nhai. Các giáo quan xung quanh, bọn họ không dám động cũng sẽ không động. Phần lớn giáo quan binh bên phía phòng đại nhân đều theo đội xuất chiến. Dù sao người của hai doanh nhiều như vậy, chung quy phải có vài cường giả chiếu cố. Các giáo quan doanh trung lập bọn họ sẽ không ở phía sau đắc tội với người. Về phần giáo quan của đội kỵ vệ Bắc Đấu, chuyện này thì càng khỏi phải nói.
- Vu Nhai...
Đám người Thủy Tinh nghe thấy Vu Nhai nói vậy, đều khẩn trương nói.
Vu Nhai mỉm cười với bọn họ, lại lắc đầu, sau đó chuyển hướng quay về phía Lạc Cực. Phong Doanh phán đoán, tên Lạc Cực này có thực lực Hoàng Binh Sư nhị đoạn mà thôi, cũng không phải hoàn toàn không cơ hội chiến thắng. Chỉ cần nắm chắc cơ hội triệu hoán Thần Binh.
Nếu như không có Thần Binh, Vu Nhai khẳng định đánh không lại Lạc Cực. Đương nhiên, chết là chuyện không thể xảy ra. Nếu hắn muốn chạy trốn khẳng định có thể trốn được. Nhưng bây giờ đứng sau lưng của hắn chính là mọi người của tổ Kỳ Binh. Hắn không thể trốn, cũng sẽ không trốn.
Vu Nhai thu búa huyền tinh biển sâu về. Một thanh trường kích màu lam lại xuất hiện trong tay. Hắn cầm trường kích chỉ về phía Lạc Cực, sau đó không nói hai lời xông tới.
- Quá sức buồn cười. Chỉ có Linh Binh Sư lục đoạn cũng dám liều đánh. Ngươi thật sự cho rằng mình chính là dòng chính của Độc Cô gia sao? Ngươi cho rằng mình có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619129/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.