Tất cả mọi người không tiếp tục nghị luận, mà nhìn về phía giữa sân.
Chỉ thấy một nam tử bộ dạng rất nho nhã đi ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn:
- Ngươi chính là Vu Nhai sao?
Vu Nhai vẫn đứng ở vị trí vừa rồi. Chỉ có điều hắn không nhìn về phía Lạc Minh, mà nhìn Thủy Tinh. Thủy Tinh vẫn mang mặt nạ, mắt vẫn bị che khuất. Nhưng từ khóe miệng nàng co rúm lại có thể thấy, lúc này hai mắt nàng đang khóc như mưa.
Thủy Tinh có hơi gầy. Trang phục màu trắng mặc lên người nàng có vẻ rộng thùng thình, lộ ở làn da trắng tới mức đáng sợ bên trong.
Khí tức của nàng cũng có biến hóa. So với lúc mới chia tay rõ ràng đã cường đại hơn rất nhiều. Sự tiến bộ của nàng tuy rằng không thể vượt qua Khắc Liệt Luân Tư đã bị Vu Nhai đánh bại, nhưng vẫn xem như là thần tốc. Lại nói, cảnh giới của nàng lúc trước cao hơn so với Vu Nhai rất nhiều.
Đối với khí tức của nàng, Vu Nhai chỉ đảo mắt nhìn qua một cái, trên mặt dần dần lộ ra ý cười. Hắn đột nhiên mở hai tay ra.
Lúc trước Vu Nhai còn lo lắng lâu như vậy, Thủy Tinh có thể không thực hiện lời hứa chờ đợi mình hay không. Nhưng một khắc khi vừa nhìn thấy nàng, Vu Nhai theo bản năng loại bỏ lo lắng này!
Thủy Tinh cũng không biết lấy dũng khí từ đâu, rất nhanh liền nhào tới trong lòng Vu Nhai, đầu chôn sâu, không nói gì.
- Xin lỗi, đã khiến nàng phải lo lắng.
Vu Nhai thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-than-binh/1619125/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.