Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Tiếu Ly thoáng đổi, nhưng hắn không thèm để ý. Hắn không tin những người này thật sự dám liều mạng. Mà cho dù bọn họ liều mạng thì thế nào. Cao thủ bốn doanh của bọn họ cũng không phải bày ra để chơi đùa. Hắn nói tiếp:
- Liều mạng sao? Được lắm. Cứ tới đây. Đến lúc đó giết các ngươi, các ngươi chết sẽ không có người đối chứng. Ai có năng lực làm gì được chúng ta chứ? Lẽ nào cấp trên lại giết sạch người trong bốn doanh chúng ta hay sao?
- Chúng ta giết hết các ngươi trước!
Lữ Nham chợt đứng lên, mang theo trường kích giống như phát điên bắn ra!
- Lữ Nham, đừng kích động!
Thủy Tinh rất nhanh ngăn cản Lữ Nham đang phát điên.
- Thủy Tinh, để ta giết hắn. Tất cả những người này đều do tên họ Tiếu dẫn tới.
Lữ Nham giống như trâu đực phẫn nộ. Hắn rất ít nổi giận. Tính cách của hắn vốn lạnh lùng. Nhưng hôm nay hắn lại kích động. Bởi vì hắn đã xem tổ Kỳ Binh thành nhà của mình.
- Lữ Nham, đừng kích động. Chúng ta có thể chết, nhưng người phía sau thì phải làm sao bây giờ?
Thủy Tinh nhìn người của tổ Kỳ Binh. Bọn họ đều ôm mộng tưởng đi tới tiểu đoàn Tinh Binh. Bọn họ muốn giống như tất cả Huyền Binh Giả có cơ hội trở nên cường đại, giống như những người ôm mộng tưởng gia nhập nghiệp đoàn võ học, hi vọng sáng tạo ra võ học đỉnh phong.
Làm đại tiểu thư nghiệp đoàn võ học, Thủy Tinh rất hiểu tâm tình của bọn họ.
- Vẫn là Thủy Tinh hiểu lí lẽ. Kích động cũng không phải là chuyện tốt. Mất tính mạng nhiều thật không đáng!
Tiếu Ly cũng bị dọa. Vừa rồi, sát khí của Lữ Nham quả thực đáng sợ.
- Nói đi, các ngươi muốn như thế nào?
Thủy Tinh thản nhiên nói.
- Rất đơn giản. Mỗi người tự phế Huyền Binh bản mạng, sau đó cút ra khỏi tiểu đoàn Tinh Binh!
Ánh mắt Tiếu Ly chợt trở nên nghiêm túc nói.
- Ngươi nói cái gì? Tự phế Huyền Binh bản mạng sao?
Lữ Nham mở to hai mắt nhìn.
- Đương nhiên, Lữ huynh tất nhiên có thể không cần phải làm vậy. Chỉ cần huynh thề không tiếp tục có bất kỳ sự liên quan nào tới tổ Kỳ Binh là được.
Tiếu Ly nói bổ sung.
Lữ Nham tuy rằng ở Lữ gia không có địa vị gì, nhưng dù sao vẫn là họ Lữ. Bọn họ không dám ép quá mức:
- Các ngươi có gì phải do dự nữa? Dù sao những Kỳ Binh Giả cầm Huyền Binh cũng vô dụng. Phế thì phế, làm một người bình thường cũng không có gì không tốt?
- Buồn cười, các ngươi thật sự cho rằng tổ Kỳ Binh chúng ta không người sao? Liều mạng với bọn họ.
Phía sau có người kêu lên.
- Đúng. Ta bắt nạt tổ Kỳ Binh không người các ngươi đấy!
Tiếu Ly cười nói.
Loại cảm giác này thật tốt. Từ sau khi bị Vu Nhai cưỡi Khu Phong Thứu đánh bại, Tiếu Ly vẫn cố nín nhịn. Đặc biệt khi nữ nhân của hắn bị Vu Nhai dùng lời nói hãm hại, hắn càng giận dữ, không kìm chế được. Hắn đã sớm muốn tiêu diệt tổ Kỳ Binh.
Đáng tiếc, Vu Nhai mất tích. Tổ Kỳ Binh lại có hai doanh Tham Lang và Vũ Khúc chiếu cố, hắn vẫn không tìm được cơ hội.
Cuối cùng, trước đó không lâu Lý Khai tới tìm hắn, nói với hắn chuyện sẽ đối phó với tổ Kỳ Binh. Tay của Lý Khai cũng là do tổ Kỳ Binh. Sau đó hắn lại tìm tới hai doanh khác. Trong đó Lạc Minh cùng Liêu Huy của Lộc Tồn Doanh cũng có thù oán với Vu Nhai, tất nhiên là liên kết với nhau. Thậm chí Lộc Tồn Doanh còn có kế hoạch khác. Hắc hắc, có kỵ vệ Bắc Đấu trợ giúp, hắn càng không kiêng nể gì nữa!
- Các ngươi...
Tổ Kỳ Binh thoáng cái rơi vào tình cảnh lưỡng nan.
Liều mạng hoặc tự phế Huyền Binh?
Nhưng cho dù muốn liều mạng, cũng phải đồng tâm hiệp lực mới được. Nhưng bây giờ tổ Kỳ Binh cũng không đồng lòng. Thủy Tinh há hốc miệng.
Đàm phán, không biết phải nói thế nào. Nàng cũng có kích động muốn liều mạng. Nhưng còn đám người phía sau...
- Ai nói tổ Kỳ Binh ta không người...
Đúng vào lúc này, một giọng nói đầy sát khí từ bốn phương tám hướng truyền đến!
- Người nào?
Mọi người chợt cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên. Đúng vào lúc này, Tiếu Ly đột nhiên thấy một bóng đen nhẹ nhàng nhoáng lên ở trước người hắn. Hắn liền cảm giác bụng dưới tê rần. Oa một tiếng, cả người Tiếu Ly bay ra ngoài. Một ngụm máu tươi bay trên không trung, tạo thành một parabol.
Không dừng lại, bóng đen tiếp tục đi tới, lại là một quyền nện ở trên mặt Tiếu Ly. Mọi người có thể nghe được tiếng xương hàm cùng răng vỡ vụn. Có lẽ chủ yếu là đập cái miệng của hắn. Thân thể Tiếu Ly dao động ở giữa không trung. Không đợi kết thúc, hắn lại đạp một cước ra...
- Dừng tay. Người nào dám dương oai ở trong tiểu đoàn Tinh Binh?
Cuối cùng, mọi người xung quanh đã kịp phản ứng. Ở đây dù sao cũng là tiểu đoàn Tinh Binh. Tất cả lại còn là Huyền Binh Giả trẻ tuổi cường đại. Mấy nhân ảnh bắn ra, đỡ lấy Tiếu Ly vừa xoay tròn trên không trung không biết bao nhiêu vòng. Cùng lúc đó, một người bay tới va chạm một quyền cùng bóng đen kia!
Ầm...
Bóng đen không động, người đối quyền đã bị bay ra ngoài. Hình như có tiếng xương vỡ thanh thúy vang lên. Không ngờ người đối quyền chính là Liêu Huy, gia hỏa trước đây đã bị Lữ Nham đánh bại, cường giả đứng thứ ba của Lộc Tồn Doanh. Chỉ tiếc là mới một quyền hắn đã mất đi sức chiến đấu.
Cho đến lúc này, cục diện mới chậm rãi trở lại yên tĩnh. Bóng đen kia không động đậy nữa, dần dần lộ ra mặt mũi thực của hắn!
- Vu Nhai!
Thủy Tinh là người đầu tiên kinh ngạc kêu lên. Sau đó là Lữ Nham, rồi đến Huyết Lệnh, Răng Lớn và Tiễn Linh. Đương nhiên còn có các thành viên cũ của tổ Kỳ Binh. Về phần những người mới gia nhập của tổ Kỳ Binh lại sững sờ. Những chuyện liên tiếp diễn ra khiến bọn họ muốn hôn mê. Bọn họ không biết người xuất hiện trước mắt là ai, cũng không ôm hi vọng gì đối với người mới xuất hiện này. Bọn họ chỉ cảm thấy người này rất cường đại.
- Cái gì, Vu Nhai sao?
Có người khẽ kêu lên một tiếng. Người đó là phía kẻ địch. Phản ứng cũng không quá lớn. Dù sao thời điểm Vu Nhai rời khỏi tiểu đoàn Tinh Binh chỉ có thể tính là có chút danh tiếng hão mà thôi, không có gì đáng nói tới. Thậm chí có người ngây ngốc hỏi:
- Vu Nhai là ai, rất cường đại sao? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua? Trên bảng tinh binh hình như không có tên hắn?
- Đúng. Không có gì đáng lo. Hắn chỉ là một gia hỏa dựa dẫm vào thần nữ Tham Lang để leo lên mà thôi!
Binh sĩ nào đó trả lời.
Đúng vậy, trận chiến Vu Nhai đánh bại Đoạn Giáp, không có bao nhiêu người nhớ tới. Nhưng chuyện hắn dựa dẫm vào thần nữ Tham Lang thật ra lại khá mới mẻ trong ký ức của mọi người.
- A, là hắn sao? Không phải nói tiểu tử này đã mất tích rồi sao?
- Có quỷ mới biết được. Dù sao hắn cũng gặp xui xẻo rồi!
Binh sĩ nào đó cười lạnh nói.
- Không đến mức vậy chứ? Ngươi xem bộ dạng của Tiếu Ly đi!
Lại có một vị tinh binh hỏi.
- Vậy thì có là gì. Lúc trước Tiếu Ly đã thua trong tay Lữ Nham, huyền khí tiêu hao gần hết. Cho dù là ai đánh lén hắn cũng sẽ vậy thôi.
Người nào đó lắc đầu, lại nói:
- Không thể phủ nhận, sẽ có trò hay đặc sắc hơn diễn ra. Ngươi xem kia, Lạc Minh đã đi ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.