“Được!” Gia Cát Minh Nguyệt gật đầu đồng ý.
“Là nữ nhân.” Ngự Phong giả bổ sung một câu.
“Nữ nhân?” Gia Cát Minh Nguyệt hơi bất ngờ.
“Nữ nhân thì không thể là người xấu sao?” Ngự Phong giả cười lạnh một tiếng hỏi ngược lại.
Gia Cát Minh Nguyệt không nói thêm gì nữa, triệu hồi Cự Phong, cưỡi đi, nhìn Quân Khuynh Diệu cười nói, “Ở đây chờ ta.”
Ba trăm dặm đối với Gia Cát Minh Nguyệt chỉ là một cái búng tay, rất nhanh, Gia Cát Minh Nguyệt đã tới trước một ngôi lều rách nát.
Một gã hán tử mặc trường bào cũ rách đang vắt sữa dê, hai tay mạnh mẽ, khớp ngón tay thô lớn, vừa nhìn đã biết là tay của người cầm đao kiếm, trường cung.
“Linh hồn đỉnh cao.” Gia Cát Minh Nguyệt liếc mắt một cái đã nhìn ra thực lực của nam tử này, thầm kinh ngạc, giữa thảo nguyên lại xuất hiện tầng tần lớp lớp cao thủ như thế này.
Nam tử này cực kỳ cảnh giác, cảm nhận được sát ý của Gia Cát Minh Nguyệt, đột ngột xoay người lại, nắm chặt chuôi đao bên hông.
Gia Cát Minh Nguyệt không muốn mất thời gian nữa, khí tức Thánh giả cường đại tuôn trào.
Đúng như Gia Cát Minh Nguyệt dự đoán, nam tử này đã từng thân kinh bách chiến, tuyệt không phải dân du mục bình thường có thể so được. Cảm nhận được khí tức cuồn cuộn trên người Gia Cát Minh Nguyệt, hắn cả kinh, tay nắm chuôi đao từ từ thả lỏng.
“Ta không phải đối thủ của ngươi, động thủ đi.” Nam tử buông chuôi đao, nhìn Gia Cát Minh Nguyệt, bình tĩnh nói, trong mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-hoan-su-khuynh-thanh-phuc-hac-cuong-nu-khuynh-thanh-trieu-hoi-su/1468407/quyen-1-chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.