Triệu Hợp Di mơ mơ màng màng mà trải qua hết kỳ sinh lý, lần nào trong thời gian hành kinh, nước mắt của cậu cũng luôn trong tình trạng như chiếc van nước bị hỏng vậy. Chính bản thân cậu cũng không hiểu vì sao, mỗi đêm khi nằm ở trên giường, ngoại trừ đau bụng, cậu còn sẽ vừa khóc vừa hỏi bản thân mình, vì sao cậu lại có bộ phận dị dạng này, vì sao lại phải là cậu?
Ngày thường tuy rằng Triệu Hợp Di sẽ không suy nghĩ này kia, nhưng từ năm 14 tuổi, cậu nhận ra mỗi lần bản thân đến kỳ đều trở nên vô cùng yếu ớt, khiến cậu phi thường ghét bỏ bản thân của mình.
Tiết cuối cùng của buổi chiều thứ 6 kết thúc, nghe thấy giáo viên hóa học dặn dò cả lớp cuối tuần nhớ chuẩn bị bài cho tốt, tối chủ nhật sẽ có bài kiểm tra, đừng để đến lúc bản thân nhìn vào điểm số của mình mà phải xấu hổ. Triệu Hợp Di chống tay nâng má, nhìn về phía cửa sổ đối diện với khu dạy học, thấy được Lý Tư Minh đang dựa vào lan can. Ngón tay thon dài lấy ra dây đeo tai nghe, sau đó nhét đầu tai nghe vào tai, hắn cúi đầu xuống không biết đang nghe nhạc gì.
Triệu Hợp Di quay đầu về, di động vừa mới bật lên đã hiện thông báo tin nhắn mới, "Ngày mai có được không?" là của Lý Tư Minh. Hóa ra không phải đang nghe nhạc, mà là dò hỏi cậu đã lên giường với hắn được hay chưa.
"OK."
Thanh tin nhắn của Lý Tư Minh nhấp nhô rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-ha/3392674/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.