Biên tập: Ney
Triệu công tử đi công tác. Gã bảo trưa ngày mai gã mới về, tôi đã tin.
Dẫu sao sáng nay gã cũng mới khởi hành. Trợ lý của gã nay đã là giám đốc cũng xác nhận là có vụ công tác này thật.
Vì vậy, tôi không biết tại sao sẩm tối hôm nay gã lại chạy từ một thành phố khác về.
Hay là gã đập bể chuyện đàm phán làm ăn rồi? Nhưng chuyện còn đáng sợ hơn đập bể chuyện làm ăn, là gã đập bể đầu người ta chỉ vì lý do ta không thể nào đoán trước.
Gã từng đập thầy dạy piano của tôi rồi, lúc ấy tôi đã sợ một ngày nào đó gã sẽ đập tôi, biết đâu được đấy.
Đừng, ⅛ con mèo của tôi.
Dĩ nhiên, còn một chuyện khác quan trọng hơn ⅛ con mèo, đó là lúc gã mở cửa thì tôi đang đứng ở huyền quan đánh giày.
Khoảnh khắc mắt chúng tôi chạm nhau cũng hơi lúng túng, mà chủ yếu là tôi lúng túng. Nói ra thật xấu hổ, tôi có một số thói quen xấu, ví dụ như tôi không thích làm việc nhà nên toàn lấy đủ các loại lý do để thoái thác, nhờ Triệu công tử làm. Có lẽ là tôi bảo tôi dị ứng với xi đánh giày, cũng giống như gã nói với tôi trưa mai gã mới về vậy, và cũng giống như tôi đã quên nói với gã là sáng mai tôi phải đến chỗ Kim Tiên Nhi thăm con Hamm luôn.
Giữa tôi và Triệu công tử là ngập tràn lời nói dối.
Gã lạnh lùng hỏi: “Em đang làm gì đấy?”
Tôi đáp: “Giày đổ, em dựng lại.”
Gã lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-cong-tu-rat-dang-ghet/114743/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.