Biên tập: Ney
Tôi sắp đi rồi, vấn đề duy nhất là phải tránh được sự truy sát của Triệu tứ gia.
Ngày hôm ấy, thuyền sẽ rời bến lúc hai rưỡi chiều.
Năm rưỡi sáng tôi đã dậy. Tôi bỏ gọn thư tài liệu và chi phí, ngoài ra cũng không còn gì khác, hòng tránh người khác nghi ngờ làm hỏng chuyện chạy trốn.
Tôi ăn sáng và dọn dẹp nhà cửa xong liền chuẩn bị đi. Tôi đã dặn bạn, mấy ngày nữa bạn tôi sẽ qua thu dọn hành lý và trả phòng thuê cho tôi. Hoặc cũng có thể là giúp tôi dọn di vật.
Tôi vừa mở cửa đã trông thấy Triệu công tử. Gã đã gầy trở lại, mặc đồ tây đi giày da của tôi, thắt cà vạt của tôi, đội luôn mũ của tôi.
Gã muốn bàn chuyện với tôi một chút. Tôi đành đồng ý nói chuyện với gã xíu.
*
* *
Tôi và Triệu công tử tới một tiệm cà phê. Hai người nhìn nhau làm thinh, hết sức lúng túng.
Qua lúc lâu sau, gã để một tờ chi phiếu lên bàn: “Có thể nhận tiền ở nước ngoài, bố tôi cũng không điều tra ra được.”
Tôi nói: “Em không thể nhận được.”
Triệu công tử nói: “Em không nhận cũng phải nhận.”
Tôi nói: “Cám ơn anh.”
Gã còn nói: “Một lát nữa tôi đưa em qua đó, em cứ giả bộ là đã làm lành với tôi rồi.”
Tôi thoáng ngẩn ra.
“Đừng quay đầu lại nhìn, bố tôi đã nghe được phong thanh.”
Tôi nhìn gã.
Gã cúi đầu uống cà phê, mắng tôi: “Mẹ! Cái thứ này uống chẳng ngon tý nào. Em cút là tốt rồi, ông chúa ghét uống thứ này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-cong-tu-rat-dang-ghet/114738/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.