🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lôi Thanh bước vào phòng bệnh của Bùi Mộc Vân, nhưng cô không có ở đó, chỉ có một đứa bé một mình chơi cùng món đồ chơi xe hơi của mình trên giường bệnh.

Đứa bé nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt đen láy tò mò nhìn chằm chằm vào Lôi Thanh. Một lúc sau, đứa bé cất giọng hỏi: “Chú là ai?”

Trên khuôn mặt Lôi Thanh hiện lên nụ cười, anh cúi đầu hỏi lại: “Vậy con tên gì?”

Cậu bé vui vẻ trả lời: “Con tên là Đường Quả Đống, còn chú?”

Lôi Thanh hứng thú nói ra tên mình: “Chú tên Lôi Thanh.”

Cậu làm bộ suy nghĩ một chút rồi lại hỏi: “Lôi Thanh- chính là mỗi khi sét đánh đều lại vang lên sao?”

“Đúng vậy.”

Cậu chu miệng nói: “Tên của chú thật là kì quái.” Đột nhiên nhớ tới lời Bùi Mộc Vân nói với cậu ngày hôm qua, cậu chỉ vào đầu của mình, hỏi: “Chú có bệnh ở đây sao? Mẹ con nói chú có bệnh ở đây nha.”

“Hả?” Lôi Thanh giễu cợt cười ra tiếng, thì ra Bùi Mộc Vân nói anh như vậy, nói anh đầu óc có vấn đề, cô dạy dỗ con mình như vậy sao?

Cậu đột nhiên há to miệng, bỏ món đồ chơi xuống, chợt che miệng mình lại, buồn bực nói: “Mẹ nói không được nói chuyện với người lạ.”

Cậu đem đôi bàn tay nhỏ bé của mình che nửa mặt, chỉ lộ ra một cặp mắt đen. Đôi mắt đảo tới đảo lui nhìn thực sự rất thông minh. Đối với đứa bé này Lôi Thanh thật không cảm thấy chán ghét mà ngược lại còn nổi lên một sự yêu thương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien/32396/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Triền Miên
Chương 4: Anh nói anh rất yêu em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.