Xem ra nơi đó chính là “làm việc” của cô nha.
Giản Mặc Thư quay đầu, tầm mắt bắt được Du Họa đang nhìn trộm: “Làm sao vậy, cần tôi giúp không?”
“…Không, không có.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của Giản Mặc Thư, Du Họa bước ra tới.
Du Họa từng bước một đi về hướng tấm thảm lông, đôi tuyết lê 32C không có sự trói buộc khẽ đong đưa theo nhịp bước chân cô. Ánh mắt Giản Mặc Thư càng ngày càng nóng rực, Du Họa rất muốn đè lại ngực mình, lại cảm thấy như vậy giống như là giấu đầu lòi đuôi vậy, cho nên đi đến bên cạnh tấm thảm rồi cũng không có thêm cử động nào khác.
“Chuẩn bị cho em.” Giản Mặc Thư ý bảo Du Họa lên trên thảm.
Chờ Du Họa nơm nớp lo sợ ngồi xuống ở bên cạnh Giản Mặc Thư, cánh tay nóng bỏng của anh bèn bắt ngay lấy cô.
“Bây giờ chỉ cho em cách tạo dáng.”
Một đôi tay từ dưới nách Du Họa xuyên qua bao lấy ngực cô, xoa nhẹ.
“Ưm ~~”
Du Họa không thể kiềm chế mà rên nhẹ, cô trơ mắt nhìn nơi mềm mại của mình bị người đàn ông phía sau dùng mười ngón tay xoa thành các loại hình dạng, thỉnh thoảng còn nhéo hai trái anh đào, lôi kéo ra thành hai cái hình chop nón.
Chỉ là thực mau ngực đã được buông ra.
“Em làm đi, giống như tôi vừa làm vậy. Tự mình xoa nắn.”
Gì chứ? Tự mình xoa nắn sao…?
Quá xấu hổ…
Bàn tay Giản Mặc Thư lướt xuống phía dưới Du Họa, chạm vào đóa hoa thăm dò, nơi đó đã vương vài giọt sương.
Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-voi-hoa-si/467421/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.