Ngược lại anh nợ cô rất nhiều, nếu như không có hai đứa con thì có lẽ cô đã bắt đầu cuộc sống mới của mình, cũng không cần phải mệt mỏi và vất vả như thế nữa.
Muốn tốt cho con?
Trong lòng Lương Hạnh lạnh đi, bàn tay cô siết chặt tấm mền, sau vài giây nhìn anh, cô quay đầu nhìn ra ngoài khung cửa số rồi nhếch môi hừ lạnh: “Đương nhiên tôi không nợ nần gì anh cả, cũng không có trốn anh, nhưng anh đúng là rắn rết, cứ bám lấy tôi không buông. Tôi cảm thấy nên để cho mẹ anh tìm một người phụ nữ khác đến sinh con cho anh, chứ bằng không anh vĩnh viễn cũng không bước ra khỏi mối quan hệ này, chỉ có thể lượn lờ bên trong mà thôi.”
Gương mặt anh tuấn của Triệu Mịch Thanh đanh lại, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng: “Có tìm một người phụ nữ khác sinh con cho tôi hay không thì em không cần phải lo, nhưng trước khi hai đứa trẻ trong bụng em ra đời, tôi sẽ tiếp tục lượn lờ trong mối quan hệ này, em có thấy phiền hơn nữa thì cũng phải nhịn.”
“Anh!” Lương Hạnh nghẹn lời.
Biết cô không khỏe trong người, anh cũng không cãi nhau với cô nữa mà lạnh mặt kéo mềnn lại cho cô, ngón tay anh chọc vào mặt cô, giọng nói trở nên dịu dàng: “Nghỉ ngơi đi, tôi đi nói chuyện với bác sĩ.”
“…”
Sau khi người đàn ông ấy bỏ đi, Lương Hạnh trừng mắt nhìn lên trần nhà, chẳng bao lâu sau cô lại thiếp đi.
…
Buổi chiều, Mục Điệp và trợ lý Trương cùng nhau đến bệnh viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-sau-ly-hon/1072253/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.