Vì thế, anh chậm rì rì đi đến bên xe lăn của Phong Lập Hân, cúi người xuông, dùng cánh tay giữ chặt bả vai Phong Lập Hân, sau đó mạnh bạo hôn một cái thật kêu lên má Phong Lập Hân: “Anh, em yêu anhl”
Đây là lần đầu tiên Phong Hàng Lãng thê hiện tỉnh cảm như vậy. Nói là cỗ ý làm Lam Du Du tức giận, không bằng nói là Phong Hàng Lãng mượn cơ hội lần này để thẻ hiện tình cảm.
Dường như Phong Lập Hân cũng hơi kinh ngạc một chút. Bởi vì từ nhỏ đến lớn, dường như đều là anh không ngừng nói trước mặt Phong Hàng Lẵng: Tất cả đều có anh ở đây! Có anh quan tâm em, có anh yêu em.
Em không phải là trẻ hoang không ai muôn!
Phong Hàng Lãng khi còn nhỏ, phản Hộ CD đên mức làm người khác giận Sôi!
Không có sự quan tâm Min thương của Phong Lập Hân, có lẽ ‹ cuộc đời của anh đêu Vĩnh viên hãm sâu vào một mảng khói mù trong bóng tối!
Không có một tia sáng nào có thể chiếu! vào, cũng tìm không thấy bắt cứ: đường nào đề ra.
Hành động này của Phong Hàng Lãng thực sự làm cho Lam Du Du kinh hãi đến mức há hốc mồm.
“Trời ạ… Hai người…Anh em hai người. thật sự như vậy sao? Cũng tình cảm quá mức rôi đó? Hai người thật sự làm tôi thấy ghê tởml”
Lam Du Du vừa tức vừa giận, oán hận trừng mắt nhìn hai anh em nhà họ Phong một cái, rồi nhanh chóng khẽ chạy xuông tầng. Cô ta thật sự không chịu nồi người đàn ông mình yêu vậy mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429443/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.