“Tớ nói này Tuyết Lạc, cậu dù gì cũng là phu nhân của Phong gia, sao lại không trở về Phong gia hưởng phúc, mà ngày ngày cứ chen chúc ở kí túc xá này với tó?”
Viên Đóa Đóa tùy tiện hỏi một câu, nhưng lại khiến Tuyết Lạc cảm thấy buồn. Cô có thể nói răng hôm kia Phong Hàng Lãng đã đuôi cô đi ra khỏi Phong, gia hay không? Ngay cả việc muôn gặp mặt anh trai Phong Lập Hân một lần cũng có như lên trời.
“Quằng sáng của danh phận phu nhân Phong gia tớ đây, cũng sắp đến lúc thoái vị rồi! Người yêu của Phong Lập Hân đã trở về và hiện đang sống trong Phong gia! Hơn nữa, Phong Lập Hân, người gân như là một người thực vật, đã bị hôn mê và rồi được cô ta đánh thức tỉnh dậy… Kêu la Phong Lập Hân đủ mười tiếng đồng hồi Cô ta bây giờ dường như đã trở thành một vị thần được tôn thờ trong Phong giai Còn tớ Lâm Tuyết Lạc thì sao, cũng chỉ là một người dự thừa ăn hết ăn rồi lại ngủ ở đó!” Tuyết Lạc thờ dài cảm thán.
“A, Tuyết Lạc, cậu bị một người phụ nữ khác chiếm giữ trong tổ sao?”
Viên Đóa Đóa lập tức sửng sốt: “Thảo nào mây ngày nay cậu sông trong kí túc xá rách nát của trường! Cũng không thấy Phong Hàng Lãng đền đây quân cậu, chắc tao bận vỗ mông cho người đàn bà đó. “
Chủ đề này dường như càng ngày càng đi xa.
Nghĩ đến điều gì đó, Tuyết Lạc ngập ngừng hỏi: “Đóa Đóa, không phải cậu là giáo viên dạy nhảy trong lớp đào tạo khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429431/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.