Có vẻ như ai cũng sẽ nghĩ tới Lâm Tuyết Lạc cô mang thai 80% là của Phong Hàng Lãng! Nếu không thì cũng là của người qua đường! Chắc chăn không thê nào là của Phong Lập Hân được! Anh ấy bệnh nặng nhữ thế làm sao còn có năng lực sinh sản gì đấy chứ!
“Tổng thống Viên ơi, ngài đừng có ngôc nghêch như thế chứ! Phong Hàng Lãng xấu xa như thé, cho tôi tôi còn không thèm! Đừng. nhìn vẻ ngoài lắp lánh của anh ta, nỏi không chừng là một thân bệnh tật đầy nhé!”
Tuyết Lạc cũng không muốn hạ thấp Phối Hàng Lãng, nhưng tình hình lúc ây rât cập thiệt mà.
Cả một túi băng vệ sinh đương nhiên là thành công rồi, hơn nữa còn đánh lạc hướng hai người dễ như trở bàn tay.
Nói thật thì Tuyết Lạc thực sự cảm thấy có chút áy náy.
Bởi vì cô không phải là một cô gái thích nói dối và lừa gạt tình cảm của người khác! Mà Viên Đóa Đóa và dì An đã quan tâm cô rất nhiều.
Nhưng quan tâm thì quan tâm, Tuyệt Lạc cũng không muốn hai người họ phải bận tâm vì hoàn cảnh và lựa Hiên của mình. Cuối cùng cũng tự mình quyết định cho cuộc đời mình, tự mình đưa ra lựa chọn một lần, ít nhất trong lòng Tuyết Lạc cũng thoải mái hơn nhiêu!
Không còn chần chừ, không còn chìm đăm trong mặc cảm phẩm hạnh đạo đức! Tuyệt Lạc muôn sống cho bản thân và cho đứa con trong bụng.
“Cái gì? Phong Hàng Lãng đầy rẫy vết thương thôi rữa rồi? Lại là bệnh thối gì? Bệnh Linosis hay là độc tố?
Chẳng lẽ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429430/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.