Tuyết Lạc vô thức võ trán, Lâm Tuyết Lạc, Lâm Tuyết Lạc, mày trở nên thích bị ngược đãi từ khi nào vậy?
Khí phách của mày đâu? Lý tưởng của mày đâu? Mày đang hướng về đâu?
Viên Đóa Đóa mừng thâm, vậy nghĩa là Phong Hàng Lãng sẽ thường _ xuyên tới trường cùng cô và Tuyêt Lạc ăn cơm?
Có lẽ chắc chắn là Phong Hàng Lãng đối với Tuyết Lạc có thiện cảm, nhưng việc Tuyết Lạc là vợ của anh trai Phong Hàng Lãng thì không thể nào lay chuyên được.
Cho dù Phong Hàng Lãng thực sự quan tâm đên Tuyết Lạc, hay là lo lãng Tuyết | Lạc sẽ bỏ anh trai Phong Lập Hân của mình mà bỏ chạy, những điều này đều không ảnh hưởng tới việc Phong Hàng Lãng là một người đàn ông độc thân.
Phải cần có niềm tin theo đuổi lý tưởng, ngộ nhỡ thành hiện thực thì sao?
“Đúng rồi Tuyết Lạc, Phong Lập Hân anh trai của Phong Hàng Lãng… có bị bỏng nghiêm trọng lắm không? Là chỉ một bộ phận hay là toàn thân?” Viên Đóa Đóa tò mò.
Tuyết Lạc khẽ thở dài: “Rất nghiêm trọng! Có thê nói là bị biến đổi hoàn toàn! Có lúc còn nghiêm trọng đến | mức phải dùng đến máy thở.”
“Ai, thật đáng thương! Nghe đồn răng Phong Lập Hân từng là một công tử nho nhã hiếm có ở Thân Thành, không ngờ bây giờ lại bị lửa thiểu đốt thành như vậy! Đúng là ông trời đồ kị với nhân tài!”
Viên Đóa Đóa nhìn chằm chằm vào cái chân hơi khập khiếng của chính mình, kỳ thật nêu không nhìn kĩ thì hoàn toàn không nhận ra.
“Đúng rồi, Phong gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429259/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.