Di động đột nhiên vang lên, khiến cho Tuyết Lạc đang tức giận giật cả mình.
Liếc một cái thì cô thấy số điện thoại bàn nhà họ Phong gọi đến. Tuyết Lạc lúc này mới nhận ra bản thân nhất thời chuyên đến ký túc xá còn chưa nói với quản gia Mạc. Bây giờ chỉ có thê mặt dày tiên trảm hậu tâu thôi.
“Quản gia Mạc, cháu ở lại trong trường rôi, quên mắt nói với bác.
Cháu xin lỗi nhiều ạ.” Tuyết Lạc xin lỗi.
“Ở lại trường? Phu nhân sao cô lại ở lại trường? ở nhà họ Phong không tự do à?” Kiên gia Mạc đột nhiên cảm thấy không rét mà run.
Lúc nãy Tiêu Tiền quay về báo lại là phu nhân ở lại trường rồi ông còn không tin.
Bây giờ nghe ra thật sự là ý của phu nhân.
“Không phải đâu.. ” Tuyết Lạc đột nhiên không. biết nói gì: ‘Cháu sẽ thường xuyên vệ nhà thăm Lập Hân.
Bác không cân phải lo đâu. Cháu sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt. Chào bác, quản gia Mạc.”
Ngắt điện thoại, đầu Tuyết Lạc đã toàn là mồ hôi. Giống như một đứa trẻ làm sai chuyện gì, cô gắng trốn tránh tra hỏi của người lớn trong nhà.
Phong Hàng Lãng chín giờ tối mới về đên nhà họ Phong.
Không thấy cô gái đáng lẽ nên đứng ở phòng khách nghênh đón anh ta trở về, anh ta bất mẩn nhíu nhíu mày.
“Phu nhân đâu? Gọi cô ấy ra hầu hạ tôi.” Phong Hàng Lãng lười biếng ngồi xuống sô pha.
Là một người vợ nên đợi chồng về nhà mới gọi là ân ái, không phải sao?
Quản gia Mạc đang nghĩ xem phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429218/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.