Tuyết Lạc toàn thân run lên, lập tức bước tới ôm chằm lấy Viên Đóa Đóa, cúi đầu nói: “Đóa Đóa, cảm ơn cậu.
Cảm ơn cậu có thể hiểu cho tớ, cũng cảm ơn cậu có thể thành thật đi khuyên can tớ như thế.”
“Lại còn khách sáo với tớ? Cậu lại nghĩ mình là Phong phụ nhân cao cao tại thượng rôi à?” Viên Đóa Đóa nhéo nhéo mũi của Tuyết Lạc nói.
“Tớ làm gì có cao cao tại thượng? Lại trêu chọc tớ.”
Hai cô gái trẻ trung cùng nhau đuổi bắt, bóng hình hoạt bát khiến cho không khí vườn trường cứng. nhắc lại thêm phần phần chân mới mẻ.
Nhờ có sự giúp đỡ của người quen, Tuyết Lạc và Viên Đóa Đóa như ý được phân vào cùng một phòng ký túc xá.
Điều kiện trong phòng khá tốt, một phòng, tổng cộng có bốn người, có Wifi, có nước nóng, còn có thêm cả điều hòa, không cân phải leo lên leo xuông giường. Chỉ có không gian hơi nhỏ.
Điều càng làm cho Viên Đóa Đóa và Tuyết. Lạc vui mừng hơn hết là hai người bạn củng phòng, một người có bạn trai ngoài trường đã thuê phòng ở ngoài rôi, phòng ở ký túc xá li là để che mắt bồ mẹ thôi. Còn người còn lại chỉ ở vào thứ 7 và chủ nhật.
Nói cách khác, cả căn phòng chỉ có mỗi Tuyết Lạc và Viên Đóa Đóa.
“Tuyết Lạc, cậu phải vô cùng kiện định với lập trường của mình đấy.”
Đừng có đề Phong Hàng Lãng gọi một cuộc điện thoại là quay về nhà.
Lúc đấy thì cả cái phòng này chỉ còn lại mình tớ thôi đấy.” Viên Đóa Đóa xếp xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429217/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.