Người phụ nữ của Phong Hàng Lãng quả nhiên rất nhanh trí và thông minh. Nhìn thấy Bạch Mặc bị chính người phụ nữ của mình trêu đùa một cách ngốc nghếch và ngây thơ, gương mặt tuấn tú của Phong Hàng Lãng tràn đầy tự hào.
Sau khi Tuyết Lạc giật lấy điện thoại trong tay Bạch Mặc, cô lập tức lui về phía sau mấy bước dài cho tới vị trí an toàn mà cánh tay của Bạch Mặc không thể chạm vào cô. Chưa kịp hoàn hồn cô đã nín thở và lập tức nhắn gọi “110”.
Bạch Mặc nhìn thấy Tuyết Lạc gọi cảnh sát, lúc này mới tỉnh táo trở lại, lập tức vẫy màn hình kêu to: “Mau! Chặn tín hiệu!
Chặn tín hiệu!”
Tuyết Lạc vừa nghe thấy giọng nữ ở đầu dây bên kia, chưa kịp nói thì tín hiệu điện thoại đã bị chặn. Chỉ nghe tháy tiếng bíp bíp ngắt tín hiệu, cho dù Tuyết Lạc có tiếp tục gọi, nhưng không thể gọi được nữa.
Sau khi bị Tuyết Lạc chơi đùa, tuy không nhìn thấy mặt Bạch Mặc và anh ta đột nhiên bất động nhưng vẫn thể hiện rõ ràng một điều rằng, hiện tại anh ta thật sự rất tức giận! Anh ta muốn chơi đùa Tuyết Lạc và Phong Hàng Lãng một chút, nhưng không ngờ lại bị Tuyết Lạc phản đòn như vậy! Chắc hẳn lúc này ai đó trong phòng giám sát đang cười đến mức không ngậm được mồm.
Quả thật Phong Hàng Lãng trong phòng giám sát cười, nhưng nó không khoa trương đến mức không ngậm được mồm. Hắn chỉ nhìn vào người phụ nữ trong màn hình, ánh mắt trở nên sâu xa và khó hiểu như đang suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429187/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.