Tuyết Lạc vừa mới đi tới mép giường, một cánh tay liền thò tới, túm cổ tay cô kéo mạnh, cô mắt đã ngã vào người đàn ông trêи giường.
Tuyết Lạc bị đau đến hít mạnh một cái: ngực hắn cũng quá cứng rồi! Nếu không phải còn cách một lớp quần áo, cô thực sự cảm thấy răng mình bị đụng cho gãy mắt.
Cánh tay ngay sau đó quấn chặt lấy eo cô, đem thân thể cô giam trong ngực hắn.
“Phong Hàng Lãng, anh muốn làm gì?” Tuyết Lạc kinh hoàng muốn bò xuống, lại bị hắn càng siết chặt hơn.
“Ngoan nào! Để tôi ôm em một cái.” Hàng Lãng kéo dài giọng, mang theo hơi thở nhàn nhạt, giống như tâm trạng được đè nén cuối cùng cũng thả lỏng, cả người trở nên lười biếng.
Lời của hắn như một loại thuốc độc. Tuyết Lạc ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn, bị hắn ôm vào ngực, nằm im trêи người.
Thời gian tựa hồ như lắng đọng. Yên bình đến không ai có thể ngờ. Ngọt ngào khiến lòng người đắm say.
Có lẽ, đây cũng chính là mùi vị của tình yêu trong truyền thuyết.
Đến khi bàn tay đang đặt ở eo từ từ hướng lên trêи, nhẹ nhàng miết hông cô, Tuyết Lạc mới từ trong cơn mê giật mình tỉnh lại.
Mình đây là muốn điên rồi sao? Lại cùng người đàn ông này nằm trêи giường, còn ôm ấp thân mật như vậy? Mình lại hưởng thụ cái ôm của hắn đến thế? Đúng là điên rồi! Phong Hàng Lãng là em chồng của mình, mình tại sao có thể cùng hắn anh anh em em, tình chàng ý thϊế͙p͙ như vậy.
Nhưng cô làm sao biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429162/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.