Xem ra thanh danh của Phong Hàng Lãng trong giới kinh tế ở thành phố này là thật! Nhưng một người đàn ông, vừa nhiều tiền lại còn đẹp trai như vậy! Trời cao thật quá thiên vị hắn rồi! Đang rơi vào suy tư về Hàng Lãng, Tuyết Lạc thoáng chốc bừng tỉnh, im lặng thở dài: hai ngày nay tại sao mình cứ nghĩ về hắn như vậy? Cho dù Phong Hàng Lãng đẹp trai lắm tiền như thế nào thì cũng có liên quan gì đến mình đâu? Chồng mình là Phong Lập Hân, Phong Hàng Lãng chẳng qua chỉ là em chồng của mình thôi.
Nhớ đến người ‘chồng’ là Phong Lập Hân, Tuyết Lạc chợt vui mừng. Tuy dung mạo anh đã bị hỏa hoạn làm cho tiêu tàn, anh vẫn là một người đàn ông thật sự ưu {ú.
Tuyết Lạc không cầu mong gì nhiều, chỉ mong ‘chồng’ Phong Lập Hân có thể sớm khỏe lại, đồng thời đón nhận sự chiếu cố và chăm sóc của cô.
“Tuyết Lạc… Tuyết Lạc, nghĩ gì vậy?” Thấy Tuyết Lạc mãi không nói gì, Hạ Chánh Dương bèn thúc giục.
“Ngay cuối tuần này đi! Trách nhiệm hẹn Phong Hàng Lãng tới Hạ gia ăn tối hết sức nặng nề này, coi như giao cả cho cháu đấy.” Tuyết Lạc ngắn ra, gấp gáp nhưng lý trí mà nói. “Cậu, đừng giao cho cháu. Cậu tự mình hẹn anh ta, chẳng phải là càng có thành ý hơn sao?” Lần trước xin của Phong Hàng Lãng một trăm nghìn để quyên góp đã bị hắn hung hãn chế giễu và làm nhục một trận, bây giờ còn là một tỷ, không biết hắn sẽ còn làm gì cô. Mắng chửi thì Tuyết Lạc có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429161/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.