Nhưng mấy ngày trước, khi đối mặt với Phong Nhất Minh đang hùng hồ đòi làm giám định y tế, biểu hiện của Tuyết Lạc lại vô cùng dũng cảm, khiến dì An cảm thấy, cô không cùng phe với bọn chúng.
Bà nguyện tin rằng Tuyết Lạc là một cô gái lương thiện.
Dì An tin vào trực giác của mình! Nhưng những người khác chưa chắc đã tin.
Bí mật Lâm Tuyết Lạc là gả cho Phong Hàng Lãng chứ không phải Phong Lập Hân, vẫn là để Nhị Thiếu gia tự chủ động nói đi.
Trước khi hai anh em Phong gia thực sự thoát khỏi nguy hiểm, dì An cảm tháy, vẫn cứ là cần thận thì hơn.
Phu nhân đành phải chịu ủy khuất một thời gian vậy.
Dừng một chút, dì An thử hỏi dò.
“Phu nhân, người cảm thấy Phong Nhị thiếu gia là người thế nào?”
Bà muốn nghe chính miệng Tuyết Lạc nói ra suy nghĩ về Phong Hàng Lãng.
Lại nhắc đến Phong Hàng Lãng? Trong lòng Tuyết Lạc chẳng có chút cảm tình nào, không mặn không nhạt hừ một tiếng.
“Hắn thật sự chẳng ra gì.”
Dì An đầu tiên là ngắn ra, sau đó mỉm cười.
“Chẳng ra gì, vậy tại sao phu nhân lại chặn nồi súp nóng cho Thiếu gia chứ?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Lạc đỏ lên.
“Dì An, dì… sao dì lại biết?”
“Nhị Thiếu gia vừa nói cho tôi biết.
Nghe giọng Nhị thiếu gia, hẳn là cậu ấy cảm động lắm đó.”
Chỉ cần là chuyện liên quan đến Hàng Lãng, dì An lại cật lực nói tốt cho hắn.
Tuyết Lạc cau mày: người đàn ông này lại nói cái gì vậy? Nói cô xả thân cứu hắn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429153/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.