Tắm rửa xong, Đồng Vũ Lăng vội vàng bật máy tính, đăng nhập MSN. Cũng giống như thường ngày, nick của Tiểu Hạo tử đã sáng rồi.
Đồng Vũ Lăng tâm tình khoái trá, gửi cho anh một cái mặt cười rõ to.
“Tiểu Lăng tử, xem ra hôm nay bạn tâm tình rất tốt nha. Có chuyện gì vui phải không?” Đầu bên kia trả lời.
Khóe miệng Đồng Vũ Lăng nhếch lên nụ cười ngọt ngào: “Tiểu Hạo tử, hôm nay mình được ăn thật nhiều món ăn mà mình chưa từng nếm qua nha! Có cá tuyết,gan ngỗng, lưỡi trâu, canh ốc sên, pho mat cừu, canh cá ngựa, bánh nướng Provence, còn có rất nhiều bánh ngọt nữa.”
Lúc bữa tối, Tiêu Chính Hoa tỉ mỉ giới thiệu từng món đồ ăn, Đồng Vũ Lăng đã ghi nhớ trong đầu.
Phát hiện đã lâu chưa thấy đầu bên kia phản ứng, Đồng Vũ Lăng lập tức lúng túng nói: “Ha ha, thực xin lỗi, mình đã quá kích động, bạn … Bạn có thể hay không cảm thấy mình thực ngây thơ, giống như nha đầu chưa từng thấy qua các việc xã hỗi, mới chút chút đồ vật này nọ liền ngạc nhiên.”
“Không, làm sao có thể như vậy được! Đổi lại là mình, cũng sẽ như thế!” Tiểu Hạo tử lập tức an ủi nàng: “Đúng rồi, các bạn đến chắc hẳn là cửa hàng đồ ăn Pháp đi, phong cách hẳn là rất không tồi.”
“Ân, bố cục xa hoa khí phái mà không mất tinh xảo tao nhã, xung quanh thực sự yên lặng. Đây là lần đầu tiên ta được đi một nhà hàng cao cấp như thế ăn cơm.” Bạn bè mà Đồng Vũ Lăng quen đều là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246127/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.