Mới hơn một giờ sáng, tiếng chuông từ máy điện tính đánh thức tôi.
[SS1314 Đừng Quên Nhiệm Vụ Của Cô!]
[Tôi biết rồi. Sẽ không làm tổ chức thất vọng.]
Tôi cựa mình đột nhiên phát hiện là một bàn tay đang ôm chặt lấy tôi, hơi thở trầm ấm phả đều đều bên tai, cả cơ thể tôi bị anh đè lên. Tôi quay qua nhìn sang người đàn ông đang ngủ say bên cạnh mình sau cơn kích tình đêm qua.
Tôi vuốt ve gương mặt anh, thật diễm lệ, thật hào nhoáng như những gì anh đang có.
Tôi nghĩ bây giờ anh sẽ không thể bất chợt tỉnh dậy nữa đâu.
Tôi nhớ đến đêm hôm qua.
Gương mặt của người đàn ông tràn đầy cơn khát tình rong ruổi trên cơ thể tôi. Không có một nơi nào không để lại dấu tích của anh.
Mỗi một lần vật cứng đâm vào sâu bên trong rồi lại rút ra, tạo nên những âm thanh lạch ba lạch bạch ướt át giữa nơi hai người giao thoa.
Nhưng anh hoàn toàn không hề biết mệt mỏi là gì. Người đàn ông hai mươi tám tuổi này mới được nếm thử mùi vị sắc dục, khó lòng mà cưỡng lại được.
Anh không để cho tôi nghỉ ngơi một giây phút nào, vừa mới xuất ra rồi lại ngay lập tức tiếp tục trận kích tình mới.
Cho dù là bệnh tình của anh không cho phép. Tôi sợ anh quá sức, liền không biết bao nhiêu lần ngăn cản.
“Hức… ha… chậm một chút.”
“Ha… Em nói như thế trong khi cái của em đang siết chặt tôi thế này…”
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480067/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.