Không thể biết trải qua bao nhiêu cơn cao trào, anh ép tôi vào bao nhiêu tư thế khác nhau. Tư thế đê tiện nhất anh đều cho tôi hứng chịu.
Cả đêm đều phải dạng chân ra cho anh mơn trớn ướt át. Lúc thì dịu dàng khiến cho tôi không ngừng khoái cảm muốn trào ra. Lúc thì lại mạnh bạo như muốn trừng phạt khiến cho tôi khóc nấc đến khàn cả cổ.
“Hứa Thời Tư… tên cẩu nam nhân nhà anh… Anh nhẹ một chút…”
“Tiểu Nhan… em khít quá… bóp chặt một chút nữa… Tôi sắp bắn ra rồi.”
Ở bên dưới liên tục chịu công kích, điên cuồng cắn mút, co bóp chặt chẽ theo từng nhịp tiến thoái của anh.
Tôi nhớ là anh uống thuốc trị bệnh chứ đâu phải thuốc kích dục đâu chứ? Sao mà cuối cùng người hứng chịu hết lại là tôi vậy?
“Hức… Đừng cắn ở ngực… Mút mạnh quá.”
“Sướng không? Bé iu… em có thấy sướng không?”
“Không… ưm…”
Nghe được câu trả lời dối lòng của tôi, Hứa Thời Tư lại càng thúc hông dồn dập, lần nào cũng đâm vào tận sâu bên trong hoa động đến lút cán.
Tiếng nước anh ách giữa nơi giao thoa giữa hai người vang lên thật dâm mỹ.
“Đừng… sâu quá rồi…”
“Vậy thì phải thành thật, tôi làm em có sướng không?”
Lúc này tôi chẳng còn biết gì, chỉ biết nếu cứ thế này người tôi sẽ rách ra làm hai mất.
“Ưm… sướng… sướng chết mất.”
Anh nghe được câu trả lời hài lòng cúi xuống hôn môi tôi lần nữa.
Nhưng anh gạt tôi, anh hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480060/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.