Tôi đường đường là một sát thủ ngầm vậy mà lại bị mục tiêu ám sát đè lên giường, hôn lên môi nhỏ, không ngừng kích thích.
Trong không khí vẫn còn chút lạnh nhưng trong phòng lại nóng rực như lửa, khiến cho Hứa Thời Tư cảm thấy thân thể có chút khô nóng.
Thân thể mấy năm nay không biết trải qua bao nhiêu trận ốm, đêm nay lại giống như chưa từng phát bệnh. Thậm chí càng cảm thấy hắn giống như bao nhiêu người đàn ông bình thường, cũng muốn cùng cô triền miên thâu đêm.
Anh không ngờ bé mèo hoang nhỏ này vậy mà lại tự dâng đến cửa.
Không thể không nói cô rất đặc biệt! Càng chạm vào lại càng phấn kích muốn nhiều hơn.
Hắn cũng muốn có một người vợ như vậy, đêm đêm triền miên trên giường đến khi thỏa mãn. Hắn cũng sẽ giúp cô mang thai, sinh ra một đứa trẻ của riêng hắn.
Hứa Thời Tư trộm nghĩ, không thì một tỷ kia của hắn cũng thật là uổng công vô ích.
Hơi thở nặng nề vang lên, mang theo một trận tê ngứa.
“Đừng… đừng cắn chỗ đó.”
“Hửm? Là chỗ này sao?”
Tuy rằng gương mặt của Hứa Thời Tư không biểu lộ quá nhiều biểu cảm nhưng từng nụ hôn vụn vặt rơi xuống trên mặt tôi lại rất mạnh bạo.
“Hứa Thời Tư, anh tuổi chó sao?”
Cái cổ thon dài, trắng tinh tế của tôi bị hắn cắn đến sưng đỏ cả lên. Thật là quá đáng mà.
Đúng là tên biến thái thích ức hiếp người khác mà.
Tôi đau đến ứa nước mắt, tay chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480034/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.