Tôi bị đối tượng ám sát ôm xuống giường, lại còn bị hắn ta cưỡng hôn.
Tuy môi hắn rất mềm, lại có chút ngọt. Tôi không phải là người dễ dàng bị nam sắc đánh gục mặc dù tên bệnh kiều này càng nhìn càng cảm thấy tuấn mỹ mê hoặc. Da trắng, mắt to, chân mày lại rậm.
Diện mạo của anh rất xuất sắc, không thua kém gì mấy nam diễn viên nổi tiếng.
Nếu như có thể sinh được một tiểu oa oa thừa hưởng hết vẻ đẹp của hắn, nói không chừng cũng không phải là quá lỗ.
“Ưm…”
Tôi bị hôn choáng váng cả người, hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của Hứa Thời Tư, không có cách nào thoát ra được.
Tôi cũng không muốn động lòng đâu.
Thật đấy!
Chỉ là làm sao có thể thoát khỏi nam sắc dâng tận miệng như thế này chứ?
Tôi cũng chỉ là thiếu nữ quanh năm chém giết, chưa từng một lần yêu đương, cái gì cũng không biết, cái gì cũng chưa làm.
Lần này thì hay rồi. Mục tiêu ám sát lại dùng tiền muốn tôi phá thân hắn, nếm trải mùi vị của hoan lạc.
Bàn tay vốn dĩ đang nắm lấy cằm của tôi lại không biết từ lúc nào đang vòng qua eo tôi, kéo tôi dựa sát vào người hắn.
Cả người của Hứa Thời Tư vừa vặn chen vào giữa hai chân tôi. Quần áo chưa cởi, chỉ là nửa thân dưới của hắn xâm nhập vào giữa hai chân tôi mà thôi.
Sau đó không đợi tôi mở miệng nói một lời, anh lại bắt đầu hôn thật sâu.
Ánh trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480033/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.