Hạ Vũ về nhà thì gặp Vương Lăng – con trai ông Vương – đang lúi húi dưới bếp:
– Bác Vương đâu rồi Tiểu Lăng?
– Ba em ra ngoài mua nguyên liệu rồi ạ! – Vương Lăng cười – Anh Hạ Vũ chiều nay có lộc ăn rồi. Mẹ bảo hôm nay nghỉ bán sẽ làm món sủi cảo.
– Ừ!
Hạ Vũ vốn không quan tâm đến thức ăn. Thậm chí có vài lần anh còn bị nôn ra bởi không thích nghi được chúng. Nhưng những buổi họp mặt gia đình thế này, không thể không ăn.
Bữa cơm gia đình tụ họp đủ người. Ông Vương vui vẻ:
– Ăn đi hai đứa. Ăn nhiều vào!
Ông gắp cho Hạ Vũ một miếng gà, Vương Lăng một miếng gà. Bà Vương hạnh phúc nhìn chồng con ăn ngon miệng. Hạnh phúc đôi khi đơn giản vậy thôi.
– Tiểu Vũ à! Con và Tiểu Đình định khi nào thì thành hôn?
– Dạ, có lẽ cũng sắp rồi! Khi ba cô ấy hoàn toàn bình phục, chúng con sẽ kết hôn.
– Thế cũng được. Thật lòng con và chúng ta quen biết chưa lâu nhưng bác đã xem con như con cháu trong gia đình. Có vợ rồi càng phải tu chí làm ăn, ráng lo cho vợ con.
– Dạ!
– Ăn đi ông, để cháu nó thoải mái mà.
Hạ Vũ đã có ý định. Sau khi kết hôn, có lẽ anh sẽ mua một ngôi nhà nhỏ, để cả nhà Đình Nhi và ông Vương cùng chung sống với mình.
Hạ Vũ thích cảm giác ấm áp của những người thực sự quan tâm đến nhau, lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-2/3203555/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.