Nhìn trong quán, Mạn Yên nhìn thấy Trí Đức đang ngồi trong một góc tối, chờ đợi:
– Hẹn tôi ra đây để làm gì?
– Không. Chỉ là có chút chuyện muốn bàn với cô thôi. Ngồi đi!
– Tôi có chuyện gì để bàn với anh sao?
Nói thế nhưng Mạn Yên vẫn ngồi xuống ghế. Trí Đức đặt lên bàn một tờ giấy. Là 10 vạn!
– Ý anh là gì?
– Tôi không thích rào trước đón sau. Cô giúp tôi chiếm được Đình Nhi. Không chỉ có 10 vạn này, tôi cam đoan sẽ mua cho cô một căn hộ sang trọng ở Thượng Hải này. Tuyệt đối không bạc đãi cô!
– Anh nghĩ tôi là hạng người gì? Bán rẻ Đình Nhi chỉ vì những thứ đó sao? Nhầm rồi anh Khương à…!
– Tôi xin lỗi nếu có chạm vào lòng tự trọng của cô. – Trí Đức vẫn bình thản – Vậy thì coi như cô vì Hạ Vũ, giúp tôi đi!
Hạ Vũ!
– Hạ Vũ thì liên quan gì tới tôi? Anh đừng…
– Tôi hiểu. Một kho báu như thế ở bên cạnh, mình hờ hững để rồi khi mất mới nuối tiếc. Tôi đối với Đình Nhi cũng giống như cô vậy. Tôi sẽ sống thật với lòng mình hơn một chút, không xử tệ với Đình Nhi.
– Anh…
Mạn Yên hiểu, với con cáo già này, mọi ngóc ngách tâm hồn cô đều đã bị nhìn thấu. Cô đã từng thích Hạ Vũ. Ban đẩu là vì anh rất đẹp trai. Sau đó là vì tính cách đàn ông, nhẹ nhàng điềm tĩnh của anh. Nhưng cô không chọn Hạ Vũ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-2/3203553/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.