Khi Hạ Vũ tới nơi, một cô gái xinh xắn chạy ra đón anh, cười thật tươi:
-Mì tới rồi. Anh nhanh ghê.
Hạ Vũ không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đáp lại bằng nụ cười khẽ. Anh bày mì lên bàn. Bên trong có tiếng trong trẻo của một cô gái khác hỏi vọng ra.
-Anh đưa mì đến rồi ạ?
-Vâng.
Người vừa hỏi là em gái của chủ tiệm hoa Châu Yên này, Phương Đình Nhi. Sau một tai nạn, cô bị tổn thương giác mạc, không còn nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Cô thường hay gọi mì Vương Ký, là một cô gái dịu dàng.
Cô gái hỏi chuyện Hạ Vũ lúc đầu là Mạn Yên, bạn thân của Đình Nhi, cũng là nhân viên trong tiệm. Tiệm hoa này do chị hai của Đình Nhi mở, ban đầu chỉ để vui chơi, nhưng sau khi gia đình cô xuất hiện vấn đề trong kinh doanh, hiện nó lại là nguồn thu nhập chính cho gia đình cô. Đình Tâm khác hẳn với em gái, là một cô gái mạnh mẽ, Hạ Vũ từng gặp vài lần và có ấn tượng khá sâu sắc với cô.
-Bao nhiêu tiền vậy anh?
Đình Nhi nhẹ nhàng hỏi Hạ Vũ. Anh cũng nhỏ nhẹ trả lời:
-Tôi không biết. Cô cứ tính với ông chủ.
-Vậy cũng được. Chiều nay tôi sẽ xuống dưới quán. Cám ơn anh.
Hạ Vũ không nói gì, lẳng lặng thu dọn, chào Mạn Yên rồi ra cửa. Cô nhìn theo anh, thoáng bĩu môi.
-Đẹp trai mà lạnh lùng dễ sợ. Hot boy có khác.
Tiếc là hot boy chỉ được cái mã. Hot boy quá nghèo.
Mạn Yên và các cô gái ở đây đã tìm hiểu khá kỹ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-2/136090/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.