Lúc trước khi Lý Triều Ca nói chuyện thì ánh mắt luôn trầm tĩnh, giọng điệu kiên định. Nàng biết mình giết người, cũng biết rằng nếu nàng không ra tay giết bọn họ thì Lý Hoài, mẫu thân, Trường Tôn gia nhất định sẽ giết nàng. Cũng chỉ là đấu tranh chính trị mà thôi, người nào thua thì phải chịu, sao có thể coi đó là ân oán? Thế nhưng chỉ có lần này là Lý Triều Ca lại im lặng.
Bùi Sở Nguyệt là muội muội của Bùi Kỷ An, có quan hệ rất tốt với Lý Thường Nhạc, hai người bọn họ cũng được xem như là cùng nhau lớn lên. Vào lúc Lý Triều Ca hạ lệnh giết Bùi Sở Nguyệt, cũng không biết nàng ta đang mang thai.
Nhưng như vậy thì sao, giết chính là giết, Lý Triều Ca không hề thanh minh cho bản thân, hoàn toàn thừa nhận: "Không sai, là ta."
Câu nói này giống như là một cọng cỏ cuối cùng, hoàn toàn đè nát Bùi Kỷ An. Bùi Kỷ An vừa đau long vừa thù hận, nhìn chằm chằm vào Lý Triều Ca: "Vì sao? Lý Triều Ca, tại sao ngươi phải làm như vậy? Nếu như ngươi hận ta, cũng có thể nhằm vào ta cơ mà, tại sao lại muốn tổn thương người nhà của ta, khi nhục gia tộc của ta?"
Lý Triều Ca không muốn trả lời loại vấn đề này. Cuộc nói chuyện thực sự là cực kỳ không thoải mái, Lý Triều Ca quay người, nhìn qua gương đồng sửa sang lại ống tay áo của mình, nói: "Giờ lành đến rồi, quần thần còn đang chờ ở bên ngoài, ta muốn đi tới điện Hàm Nguyên. Có lẽ ngươi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trich-tien/992615/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.