Edit: Doll
Kể từ ngày đó, sau khi mang Diệp Trăn về, Tạ Tĩnh Uyên trông coi cậu càng chặt chẽ hơn, trừ phi xảy ra chuyện gì cấp bách không thì hắn sẽ tự mình canh giữ bên cạnh Diệp Trăn.
Trong lòng Tạ Tĩnh Uyên có chút sợ hãi, hắn nhớ rõ ngày đó trên mặt Diệp Trăn có vẻ tươi cười chợt loé qua rồi biến mất, đã lâu rồi hắn không thấy nó xuất hiện trên mặt cậu, nhưng mà vẻ tươi cười ấy xuất hiện lại không phải vì hắn. Loại cảm giác này giống như đánh mất trân bảo thuộc về mình, sau khi tìm về được, lại phát hiện bên trên đã lưu lại dấu vết của người khác.
Huống chi, trong lòng hắn có hổ thẹn, quá mức cẩn thận lại rất dễ dàng mất đi.
Đối mặt với Diệp Trăn, hắn vô cùng trân quý lại rất sợ hãi.
Bên ngoài Phù Vân trang xảy ra chút sự cố, Tạ Tĩnh Uyên bắt buộc phải tự ra mặt giải quyết. Vừa mới đi đến trước cửa hắn đã dặn dò Diệp Trăn không được chạy lung tung, Diệp Trăn xoay người để cái ót đối diện với hắn. Tạ Tĩnh Uyên bất đắc dĩ thở dài, phân phó thủ hạ chăm sóc cho cậu.
Tạ Tĩnh Uyên chân trước vừa bước ra cửa thì chân sau Diệp Trăn cũng mở cửa phòng chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng mà khi cậu vừa mở cửa ra đã thấy hai tên hạ nhân đứng hai bên cửa như môn thần. Cho dù đầu óc Diệp Trăn nhi linh hoạt lắm cũng nhận thấy đây là người trông coi cậu, cậu hừ lạnh một tiếng với hai người này sau đó quyết đoán đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trich-tam/1181163/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.