Ngoài trời năng xuân ấm áp, gió thảo nguyên mang theo hương cỏ thơm dễ chịu, Hầu Tử trải thảm lên bãi cỏ, bày các loại món ăn ngon, kiếm vài quân tốt giỏi đấu vật tới biểu diễn, hắn vừa rót rượu vừa hỏi: - Lão gia, chẳng lẽ cái phong thung khố gì đó thực sự mua được Yến Vân?
Vân Tranh ném một miếng thịt vào mồm, nằm nghiêng người xem bộ hạ để mình trần đấu với nhau, cơ hội thể hiện trước đại soái thế này tất nhiên không ai chịu bỏ qua, chiến đấu rất quyết liệt, trò này Hàm Ngưu rất thích, nếu hắn không bị thương thì không thể thiếu hắn: - Đại Tống làm gì có phong thung khố gì nữa, đổi thành quân nhu lương thảo phục vụ bắc chinh rồi, trong kho chỉ còn chuột chết đói thôi.
Hầu Tử tròn mắt: - Không tiền thì họ lấy gì chuộc Yến Vân?
- Ngươi là đồ ngốc, ngươi nhìn xem Vương An Thạch, Văn Ngạn Bác, Trần Lâm có giống người có tiền không? Nói cách khác có phải là loại cam tâm bỏ tiền chuộc Yến Vân không? Vân Tranh có thể tưởng tượng lúc này Da Luật Ân Tân đang như ngồi trên bàn chông:
Bất kể cuối cùng hắn có chấn nhận bán Yến Vân cho ba tên quỷ nghèo hay không cũng chẳng quan trọng.
Da Luật Ất Tân mạo hiểm tới quân doanh Đại Tống đã chứng tỏ nước Liêu đã không cầm cự được nữa rồi, Vân Tranh dọc đường vượt ải chém tướng, Địch Thanh liên tiếp tập kích thành công, đối diện với hai kẻ địch như thế, không ai không sợ hãi.
Nay nước Liêu họa trong lo ngoài, Da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574680/quyen-15-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.