Ngày hai mươi tư tháng mười, trời có trăng xanh, tuyết lác đác rơi, mặt đất một màu trắng xóa, ti thiên giám viết: Đây là dấu hiệu bạch long cởi giáp.
Một Tàng Ngoa Bàng rốt cuộc đã có hành động, lần này hắn không xuất quân từ Hắc Sơn mà từ Hồi Hột công kích Đảo Tháp Lĩnh tiết độ sứ ti của nước Liêu.
Quân đội là do người Hồ ở Tây Vực lập nên, trong vòng một ngày đã công phá Đạt Đán bộ của Liêu, tiến thẳng một đường, người không rời yên, ngựa không dừng vó, đánh thẳng vào Vân Nội châu.
Cùng lúc đó ở Hưng Khách phủ, Một Tàng Ngoa Bàng giết thân muội muội của mình, đem nhi tử mười một tuổi gả cho Tây Hạ vương Lượng Tộ, bản thân chuyển vào vương cung sống, nắm giữ hoàng quyền, mở ra một tiền lệ vô cùng ác liệt.
Không hiểu Một Tàng Ngoa Bàng an bài ra sao, chấn động lớn như vậy mà không thấy ở Tây Hạ có cuộc giết chóc lớn, trừ Một Tàng thị và đám nam sủng bị diệt trừ, Hưng Khánh phủ vẫn bình yên.
Vân Tranh thở dài ném quân báo xuống: - Chúng ta bắt đầu sớm quá, nếu muộn một tháng nữa, Tây Hạ ắt sẽ loạn, ta cũng không cần vì Tây Hạ mà mất ngủ.
Tô Tuân dụi đôi mắt nhập nhèm, giọng khàn khàn: - Ngoài có cường địch bao vây, dù tộc trưởng Tây Hạ có bất mãn cũng đành nhẫn nhịn, đợi đại chiến với Liêu kết thúc mới bộc phát được.
- Không bộc phát đâu, Một Tàng Ngoa Bàng sẽ dùng một loạt chiến thắng để cho người Tây Hạ biết, hắn lẻ kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574612/quyen-14-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.