Xuân Ca Nhi thở dài, giọng nghiêm nghị: - Hồng Ưng, ta biết ngươi nghĩ gì, ta biết mọi người mới có cuộc sống thoải mái được vài năm, nhưng không cái gì quan trọng bằng tính mạng.
- Ta một lòng muốn làm nên một phen đại sự ở nơi này, chỉ tiếc rằng thời vận không tốt, vừa mới có chút khởi sắc thì gặp phải Hãi Hồ Nhi, nếu có thể, ta cũng không muốn đi! Hận không thể đánh chúng một trận, nhưng ta là thủ lĩnh, mạng mình có thể đem ra liều, còn mạng các ngươi không thể lấy ra đùa.
Hồng Ưng bóp chặt hai vai Hồng Ưng, giọng kích động: - Đại ca, chúng ta đừng đi, bọn đệ sinh ra ở Lan Châu, lớn lên ở Lan Châu, khó khăn lắm mới có đại ca giúp thấy chút hi vọng vào cuộc sống, sao có thể bỏ đi như thế.
- Nhờ sự đa mưu túc chí của đại ca, đội ngũ chúng ta từ mười mấy người đã thành sáu tư hảo hán, nếu như chúng ta liên kết với nhóm khác, do huynh chỉ huy, hơn nghìn người lo gì không giết được Hãi Hồ Nhi.
Xuân Ca Nhi vỗ vỗ tay hắn: - Ngươi xông pha Cam Lương đạo bao năm, người khác không biết, ngươi không thể không biết sự lợi hại của Hãi Hồ Nhi, cho dù có nghìn người vẫn không đủ thắng được bọn chúng.
Hồng Ưng nghe ra Xuân Ca Nhi có vẻ không phải muốn bỏ đi, lòng vui sướng lắm, vị đại ca này của mình cái gì cũng tốt, dù kiến thức hay mưu trí đều là hàng đầu, thiếu xót duy nhất là quá tốt bụng.
Ở Cam Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574594/quyen-13-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.