- Bằng vào một bà bầu dẫn hơn trăm tên cá thối thì làm gì được Hãi Hồ Nhi, dùng đầu gối mà nghĩ cũng biết vì sao Vân Tranh an bài nàng ở đây, chẳng qua cần nàng giúp y theo dõi biến hóa Lan Châu mà thôi, nàng chỉ là tai mắt của y, đừng nghĩ y giao cho nàng chỉ huy mấy tên cá thối mà đánh giá mình quá cao. Xuân Ca Nhi nghiến răng nghiến lợi nói với Tiểu Man: - Thành Lan Châu là cái thành nát, nếu không phải là yết hầu xuất quan và đi Thanh Đường, Vân Tranh chẳng thèm liếc mắt một cái. Người ta là đại nhân vật tranh đấu, nàng là bà bầu xen vào làm cái gì?
Tiểu Man xoa bụng nghênh mặt lên thách thức: - Bà bầu không cần bản lĩnh gì nữa, nữ nhân mà, chỉ cần giỏi sinh nở là có bản lĩnh.
Xuân Ca Nhi nhìn người Hồ ra vào thành lạc đà đằng xa, thở dài: - Không cần đánh trống lảng, thực ra ta biết vì sao nàng lại ở chỗ chó ăn đá gà ăn sỏi này những năm năm.
- Còn chẳng phải vì chàng.
Xuân Ca Nhi ngồi xuống cười méo xẹo: - Ta tự biết địa vị của mình trong lòng nàng, xếp đằng sau mấy đứa con cũng được, thậm chí có chút mừng thầm, đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nhưng xếp sau cả Vân Tranh làm ta rất tổn thương.
Tiểu Man tức thì biết sắc mặt, giọng lạnh tanh: - Chàng nói thiếp không giữ phụ đạo?
Xuân Ca Nhi lắc đầu, giọng chua chát: - Người khác có thể đồn thổi nàng mời gọi ong bướm, ta làm sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574593/quyen-13-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.