Rõ ràng tên công tử mới lớn hoa gấm đó là thứ nhà quê chưa trải đời, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp là đi không nổi nữa, chỉ biết xoa tay mời nàng đồng hành.
Đồng hành ba ngày, công tử cuối cùng cũng nảy ý đồ xấu, cho vào trà ít "nữ nhi túy", thứ này rất quý, cho dù là ở Đông Kinh, một lạng cũng tốn hai lượng vàng.
Không biết vì sao quý công tử lại tự uống chén trà có thuốc, Tiểu Man thuận tiện mời tùy tòng cả vị công tử ấy uống, vị công tử ấy có nhiều nữ nhi túy lắm, còn nhiều hơn cả của Tiểu Man.
Người ta tháp tủng ba ngày, tất nhiên là Tiểu Man báo đáp, nàng xưa nay luôn rộng rãi, mời luôn cả tùy tùng của quý công tử uống nữ nhi túy.
Thế là Tiểu Man có thêm một cỗ xe ngựa, một bọc bạc, rất nhiều nữ nhi túy.
Phu nhân nói không sai, sơn thủy đất Thục đúng là côi lệ đa tình, truyền thuyết Tương Vương Thần Nữ luôn làm người ta khao khát, phu nhân mong mình được gả vào Vân gia, nàng đúng thích Vân hầu thật, nhưng so với Tương Vương, hứng thú với Thần Nữ cường liệt hơn nhiều.
Xe ngựa đi qua chân núi, Tiểu Man nghe thấy trong sương mù có giọng vang vang: - Tiểu nương tử, cớ sao đi vội vàng như thế?
Tiểu Man kinh ngạc nhìn thấy tên công tử vô dụng kia đứng ở bên đường chắp tay cười hì hì nhìn mình.
Không suy nghĩ lấy một giây, Tiểu Man rút trùy thủ đâm vào mông ngựa, con ngựa phát cuồng, kêu thảm một tiếng chồm lên lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574425/quyen-11-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.