Lúc này hai ngựa lướt qua nhau, đao thương lần nữa va chạm tóe lửa, Cát Thu Yên để ý thấy Tiêu Hồng Châu vừa rồi có động tác đáng nghi, là nữ nhi giang hồ, đối với ám khí hiểu quá rõ, tức thì rút cường nỏ ra, binh tướng nước Liêu thấy cảnh đó nổi giận hò hét tràn lên, muốn dùng thân thể đỡ tên này cho công chúa.
Liếu Lâm cũng không chậm hơn, quát lớn một tiếng, quân trận nước Tống hô vang, trường thương chĩa ra phía trước, sẵn sàng xung kích.
Không ngờ tích tắc tình huống xấu đi tới mức này, Da Luật Hồng Cơ đứng bật dậy, quát lên với Tống Thụ: - Nàng ấy làm sao, trẫm quyết không tha cho các ngươi.
- Đại tướng quân, mau ngăn cản tỳ thiếp của ngài! Văn Ngạn Bác rời khỏi vị trí chạy tới nói gấp, văn võ bá quan Đại Tống bật cả dậy:
Tống Thụ hết hồn định chạy xuống ngăn cản, nhưng làm sao mà kịp, Cát Thu Yên đã xạ kích, Tiêu Quan Âm nhắm mắt quay đầu đi.
Tiêu Hồng Châu không cần quay người nhìn hai ngựa vừa giao nhau là hơi rùn vai xuống rút chùy gài bên hông ném ngược lại, chưa biết kết quả đã thấy cơn đau tước đoạt toàn bộ ý chí của mình, trời đất đảo lộn, trường đao rời tay, thét lên một tiếng ngã xuống ngựa, nghe thấy vố số dũng sĩ Khiết Đan giận dữ gầm thét.
Cát Thu Yên cũng bị chùy đập trúng giáp trụ trước trán, chỉ thấy mặt mày say xẩm, máu tươi túa ra che mờ mắt, cố giữ lấy cương ngựa, nhưng đầu óc váng vất không chỉ huy, ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574398/quyen-10-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.