Chim ưng bay trên trời, thám mã chạy dưới đất, nhờ có chim ưng, thám mã của quân Tống luôn tránh được thám mã của người Liêu trước một bước, thế là thám mã hai bên chơi trò trốn tìm, truy kích nhau, một vạn quân, nhìn thì thấy rất nhiều, nhiều kinh khủng, nhưng ở hoang nguyên bao la rộng hàng trăm dặm, cũng không đáng chú ý, cho dù một vài thám mã vô tình tới chỗ quân Tống ẩn thân bị giết, quân Liêu cho rằng do thám mã quân Tống trong cử ra làm, từ tiềm thức, bọn chúng không nghĩ tới khả năng quân Tống rời thành tác chiến, Tiểu Tống xưa nay chỉ dám dựa vào thành cao hào sâu mới dám huênh hoang thôi.
Qua ngày đầu tiên quân Liêu tấn công hời hợt hẳn, bọn chúng cử từng đội từng đội lên, chỉ cần quân trong thành phản kích quá quyết liệt là lui về, đến ngày thứ hai thì Lang Thản tím mặt nhận ra, Tiêu Hỏa Nhi không ngờ đang dùng mình để luyện binh, chuyện này với Lang Thản mà nói không khác gì xỉ nhục, phải dùng nghị lực cực lớn mới nhẫn nhịn không xông ra ngoài cùng quân Liêu quyết chiến, nhưng nhờ thế mà Thiên Quan thủ thêm được vài ngày.
Cuối cùng thì mưa cũng tới Thiên Quan, giọt mưa to như hạt đậu ném xuống đất vàng bốc lên từng làn hơi trắng, chẳng bao lâu trời đất chỉ còn lại màn mưa mịt mờ, đại đội nhân mã người Liêu đứng im lìm trong mưa, đao thương rời vỏ, đợi lệnh công thành.
Ba ngày luyện quân thế là đủ rồi, Tiêu Hỏa Nhi đã nắm được không ít kinh nghiệm đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574357/quyen-10-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.