Tất nhiên cũng có người chẳng vui vẻ gì, ví như Quách Như Sơn bị trói vào một tấm ván gỗ, tứ chi đã bị phế, bên cạnh là Vương Bì Tượng, hắn dùng dao tỉ mỉ xẻo thịt dê, xẻo tới khúc xương trơn nhẵn không còn dính lấy chút xíu thịt nào...
Đám Long Dương Sinh cũng ở trong địa lao, ngay cả bọn họ không muốn tới gần Vương Bì Tượng, bọn họ biết tên đó sắp làm công việc gì, bọn họ ở đây là để canh phòng không cho người khác đi vào.
Long Dương Sinh cũng rất không vui, cảm thấy danh hiệu đệ nhất mỹ nhân trong quân doanh từ nay đã phải nhường ra, hậm hực nói: - Vừa rồi đã nhìn thấy như phu nhân của đại soái, đúng là thiên hạ tuyệt sắc.
Tên lừa đảo đút cho hắn một miếng thịt cười: - Thiếp thị nhà phú quý mà, may là nhà đại soái ngươi mới được nhìn, chứ thị thiếp nhà khác còn chẳng dấu kín trong viện tử, không cho ai xem.
- Trước kia chủ nhân cũng không cho ta gặp người ngoài, chỉ là ta không quản được mình...
Quách Như Hải đi vào địa lao, xoảng một cái ném mũ trụ sang bên, nói với tên lừa đảo và Long Dương Sinh: - Lão tử phải thay y phục, Long Dương Sinh nhắm mắt lại.
Tên lừa đảo nhắm mắt ngay, Long Dương Sinh thì lại mở mắt thật to, che miệng cười khúc khích: - Đều là huynh đệ ăn cùng một cái nồi, chỗ nên thấy không nên thấy đều thấy cả rồi, ngại gì, có điều ngươi nên cởi trước mặt Quách Như Sơn ấy, thế mới vui.
Quách Như Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574346/quyen-10-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.