Một kẻ con cháu nhà giàu ăn no không việc gì làm thì chỉ có rượu chè gái mú thôi, khi mà rượu chè gái mú chán chê, hùng tâm tráng chí sẽ như hạt mầm mùa xuân phát đất chui ra.
Loại người này Lữ Huệ Khanh đã thấy quá nhiều, những người có tâm cơ và chí khí nhất trong Quốc Tử giám không phải là con cháu hàn môn, mà là huân quý, chỉ có điều bọn chúng biết đem toàn bộ khao khát chôn dấu dưới đáy lòng, không lộ ra như đám hàn môn thôi.
Bọn chúng thích cái cảm khác khống chế mọi thứ trong tay, từ khống chế phòng ngủ, tới khống chế lớp học, rồi khống chế toàn bộ đồng song trong Quốc Tử giám, chỉ có điều thủ đoạn của bọn chúng quá non nớt, có quyền dùng quyền, có tiền dùng tiền, nếu như có cả quyền lẫn tiền lại thêm chút tài hoa, bọn chúng sẽ thành dê đầu đàn ở Quốc Tử giám.
Thân là giáo dụ, Lữ Huệ Khanh biết rất rõ, Vương Di Vĩnh chính là đại biểu của loại người này, hắn sở dĩ cưới được Ngô Quốc công chúa là vì bản thân tướng mạo không tệ, xuất thân tốt, trước kia ở Quốc Tử giám là nhân vật phong vân, bị tiên đế nhìn trúng, thế là biến thành phò mã xui xẻo.
Loại người này không thiếu tiền, ở cái hoàn cảnh lớn cả xã hội hướng tới phú quý, tất nhiên không thiếu nữ nhân, với một người từng có hoài bão lớn, tự phụ bất phàm mà nói, có thể hoàn toàn nắm giữ những thứ thuộc về mình là một loại dụ hoặc trí mạng.
Nhà của hắn thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574320/quyen-9-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.