- Tiểu Thức buổi tối không ăn cơm, một mình ở trong phòng không ra, cũng không đốt nến.
Nghe Hầu Tử nói thế, Vân Tranh bỏ bút xuống, day huyệt thái dương: - Không sao, hắn béo lắm rồi, đói vài bữa không hề gì.
Hầu Tử thấy lão gia lại cầm bút lên soạn thảo văn thư liền thay trà mới, khơi đèn dầu sáng hơn rồi ra ngoài.
Khi đi qua phòng Tô Thức thì bị người ta kéo vào, Tô Thức tay cầm cái đùi gà không biết kiếm đâu ra, dù sao không cần quan tâm, tên này gian xảo nhiều thủ đoạn lắm.
- Lão gia ngươi nói sao, có mềm lòng không?
Hầu Tử cười khổ: - Muốn đóng kịch thì cũng phải sao cho thật chứ, ngươi tuyệt thực mà da dẻ hồng hào, tinh thần lai láng thì ai mà tin, lão gia nhà ta thông minh như vậy, muốn lừa phải có đạo hạnh. Lão gia nói rồi, ngươi béo quá, nhịn vài bữa cho gầy.
Tô Thức cắn xương gà rốp một cái vỡ nát: - Biết ngay mà, Vân Nhị và Tiểu Triệt chỉ ăn ít một chút là Vân Đại đều tự mình hỏi tới, còn ta có không ăn, huynh ấy cũng không bao giờ quan tâm.
Hầu Tử nhún vai bất lực: - Ngươi khác hai vị đó, họ ít xuống bếp kiếm cái ăn, còn ngươi chỉ mong mỗi ngày canh ở cửa bếp, không vào bàn ăn thì chỉ có một khả năng là đã ăn no rồi, ta cũng không cần phải hỏi.
- Aaaa Tô Thức tức tối thả mình xuống giường, kệ tay vẫn đầy mỡ, ôm lấy chăn: - Ngươi từng gặp Triệu Nghênh Xuân rồi, nói ra xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574318/quyen-9-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.