Lý Thanh bị lôi đi xềnh xệch, nhưng không phản kháng, thể lực của hắn không đủ, phải đợi cơ hội ra đòn chí mạng, dù vai truyền tới từng cơn đau nhói tim, hắn cũng không nhíu mày một cái, mắt quan sát tình thế xung quanh. Đây là một cái miếu hoang, khi đi qua cửa, hắn nhìn thấy trong miều thờ Khương Duy, chẳng có gì lạ, Lý Thanh biết danh tướng Khương Duy của Thục sinh ra ở đây, thanh danh của Khương Duy ở vùng Thiên Thủy này rất tốt.
Nhìn thấy một khúc gỗ, thứ này nông gia làm chốt xe, hoặc là chuôi dao, Lý Thanh lặng lẽ vươn tay ra cầm lấy.
Đặt Lý Thanh dưới cái cột, tráng hán gỡ dây thừng, mồm lẩm bẩm những lời cầu xin quỷ thần tha tội, còn chuyên môn vái Khương Duy một cái, quay lại định rạch bụng Lý Thanh thì đột nhiên bị một cái khúc gỗ đâm xuyên miệng, khúc gỗ lòi ra cả sau cổ, tráng hán chỉ phát ra được những tiếng khọt khẹt vô nghĩa, máu tuôn ra ồng ộc, không ngã xuống, toàn thân co giật liên hồi, không cách nào điều khiển được cái tay cầm dao phản kích. Cảnh tượng này Lý Thanh quá quen rồi, ở chiến trường hắn thích nhất đâm mã sóc vào miệng địch, đây là tuyệt chiêu của hắn, con sói cũng chết như vậy, kể cả không nhặt được khúc gỗ, một tướng quân cũng không thể nào bị tên nông phu giết.
Ba người bị trói trong góc liên tục quẫy đạp, miệng ú ớ, không rõ đang vui mừng hay sợ hãi.
Nghe bụng reo òng ọc, Lý Thanh nghĩ một lúc rồi treo tráng hán lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574251/quyen-8-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.