Nhân tính xấu xa làm người trọng tình trọng nghĩa như Địch Thanh thiếu chút nữa hộc máu tại chỗ.
Bùi Nhân Độ là họ hàng xa của Cao gia, thiếu thời gia cảnh bần hàn, dựa vào Cao gia mới được đọc sách, cuối cùng đỗ đạt, trên sĩ đồ nơi nào cũng thấy bóng dáng cao gia hỗ trợ đằng sau.
Nếu là kẻ thù thì còn lý giải được, nhưng kẻ họa hại nữ quyến Cao gia điên cuồng nhất chính là kẻ chịu ân huệ lớn nhất của Cao gia, hắn thậm chí còn không đợi được tới khi trời tối, tới Khúc Phủ, bỏ ngàn vàng, kéo một tiểu thư của Cao gia vừa mới bán vào đó lên giường.
Hôm nay Địch Thanh cáo bệnh ở nhà không lên triều, bắt được Bùi Nhân Độ thì làm gì, người ta làm việc trái đạo đức chứ không trái pháp luật.
Nhưng Vân Tranh sau khi nghe Địch Thanh kể lại thì rốt cuộc không nhịn được nữa, trước nay có gọi cũng kiếm cớ trốn lên triều vậy mà sáng sớm đã đứng trước cửa cung, y đi đúng là rất sớm, trước cổng chưa có lấy một viên quan nào.
Cửa cung mở vào giờ mão, cho nên trời còn chập choạng nhá nhem tối quan viên đã phải rời chăn êm đệm ấm, run cầm cập lên triều, sau đó xếp hàng đợi tới giờ vào cung, đến Tử Thần điện chờ đợi quan gia, không có ghế ngồi, cũng chẳng có than sưởi, làm quan không phải lúc nào cũng là hưởng phúc.
Hôm nay quan viên đi tảo triều thấy một cảnh lạ, Văn Tín hầu khoác áo choàng lông cừu đứng ở bên đường, quan viên nhìn thấy y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574183/quyen-7-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.