Muốn làm một mô hình Hoàng Hà với tỉ lệ tương đối chính xác thì có lượng lớn công tác phải làm.
Thế là trong sân Vân gia chất đầy đá, cát vàng, bùn đất, người công bộ chưa bao giờ làm thứ này, cho nên phải dựa vào đám Vân Nhị, Tô Thức, Tô Triệt, ba thiếu niên vô cùng bận rộn, cũng vô cùng vất vả.
Vân Đại khi rảnh rỗi cũng đi giúp bọn chúng, nhưng ba tên tiểu tử rất ghét người ngoài xen vào, cho nên hoặc bị lờ đi, hoặc là bị đuổi ra ngoài. Tất nhiên Tô Tuân thấy nhi tử mấy ngày không về nhà cũng tới tìm, đại ngộ của ông ta càng tệ hơn, lại còn chẳng hiểu bọn chúng đang làm cái gì.
- Nghịch tử, một lũ nghịch tử, lão phủ chỉ hỏi vì sao phải làm cái giá cao mười trượng, thế là bị chúng đuổi ra ngoài, làm gì có cái lý đó. Tô Tuân tới thư phòng của Vân Tranh vẫn còn chưa hết tức giận:
Trong thư phòng của Vân Tranh có cái giường sưởi, đây là thứ Địch Thanh thích nhất, mấy ngày qua trời lạnh quá mức rồi, không ở trong nhà gỗ được nữa, cho nên trèo sang Vân gia trò chuyện, kết quả là phát hiện ra cái giường ấm kia, thế là chiếm luôn không chịu về nữa.
- Ha ha ha, thứ không hiểu thì đừng xem, lão phu thấy ba đứa ba đứa nó đều rất ưu tú, tính khí khác thường một chút cũng dễ hiểu, cứ nhìn Vân hầu là hiểu, có ai khác thường hơn nữa không? Địch Thanh ngồi khoanh chân trên giường đọc sách, cười ha hả nói:
- Địch công quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574182/quyen-7-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.