Ba ngày sau, quân doanh ở đập Đô Giang vang lên tiếng tù và, quân tốt từ các quân doanh vội vàng chạy tới giáo trường xếp hàng, khi quân tốt Giáp Tử doanh đã vũ trang hoàn bị đứng thành hàng lối, đám binh tốt mới đến còn chưa tìm được chỗ của mình, xô đẩy cãi vã, Vân Tranh ngồi trên đài cao gập ngón tay, khi mười ngón gập hết, Lang Thản, Bành Cửu dẫn đội chấp pháp đi bắt những kẻ đang như ruồi không đầu chưa tìm được đội ngũ, kéo ra ngoài xử lý.
Quân luật đã truyền xuống, ba ngày qua những kẻ này làm một điều duy nhất là học thuộc quân luật, không có ai kiểm tra, bọn họ theo thói quen còn nghĩ rằng chỉ qua loa cho có như trước kia.
Nay Vũ Thắng quân không bớt xén cơm nước, quân pháp không dung tình nữa, dưới đòn roi của Bành Cửu, bọn họ mới hiểu cơm của Giáp Tử doanh không phải dễ ăn, mỗi roi quất xuống, kẻ nào kêu ra tiếng thì ăn đòn dữ hơn, những kẻ khác im phăng phắc, không ai dám đi lên lý luận, người ta cho mình ăn, không dám cãi.
Một hồi lâu sau, giáo trường im phăng phắc, chỉ còn tiếng roi chan chát, không hề có tiếng động nào khác, Bành Cửu cầm roi rướm máu về, chắp tay với Vân Tranh: - Tướng chủ, đã xử phạt xong.
Vân Tranh gật đầu: - Tốt, giải tán, ai nấy về quân doanh. Nói xong đứng dậy chắp tay bỏ đi.
Cả một đám ngỡ ngàng đưa mắt nhìn nhau, cái quái gì thế này? Chẳng lẽ hôm nay gọi bọn họ ra chỉ để kiếm cớ đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574056/quyen-5-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.